“Không ngờ mới có một tháng mà đệ đã đột phá bốn tầng cảnh giới rồi, tốc độ tăng tu vi hơi khoa trương quá đó!”
Cửu Nhi uyển chuyển đáp từ trên cao xuống như một tiên tử.
“Cửu Nhi tỷ!”
Mục Vỹ cung kính chắp tay rồi cười nói.
“Đệ đệ ngoan, thế mới phải đạo chứ!”
Từ sau lần tự nhận mình là thê tử của Mục Vỹ trước mặt mọi người, Cửu Nhi càng nghĩ càng thấy không ổn.
Cuối cùng cô ấy đã hạ lệnh cho Mục Vỹ về sau phải gọi mình là Cửu Nhi tỷ tỷ! “Được rồi, chắc tỷ đã sớm nhìn ra ta chỉ bị thương đúng không”.
Cửu Nhi mỉm cười một cách thần bí rồi nói: “Nhưng không chỉ có một mình ta nhận ra đâu”.
Nói rồi, Cửu Nhi liếc nhìn về phía Phần lão đang ngồi phơi nắng.
Theo lời của Cửu Nhi thì Phần lão này không hề đơn giản, chí ít cũng mạnh hơn Hoả Lân nhiều.
Mục Vỹ cũng không ngờ ông lão chỉ còn thiếu nửa bước nữa là vào quan tài, vậy mà lại có thực lực mạnh đến vậy.
“Phần lão!”
Mục Vỹ đi đến cạnh Phần lão rồi lễ phép chắp tay với vẻ khiêm nhường, sau đó còn khom người xuống.
“Ừm!”
Phần lão híp mắt nhìn Mục Vỹ rồi cười lớn nói: “Không tệ! Chẳng những khôi phục thực lực, mà còn tiến thêm một bước nữa”.
“Nhưng tầng thứ chín cảnh giới Vũ Tiên mới chỉ lĩnh ngộ pháp tắc thời gian thôi, mà pháp tắc này có ba tầng lận. Tầng thứ nhất là dừng thời gian, tầng thứ hai là tăng thời gian, tầng cuối là lùi thời gian”.
“Trong đó dừng thời gian là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681387/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.