Nhị trưởng lão biết rõ Hoả Lân đang nhắc tới chuyện gì nên gật đầu, không nói gì.
Cùng lúc đó, Mục Vỹ đang tiến hành khôi phục trong đại điện của mình.
Lần luyện chế Hư Tiên Đan tam phẩm này đã vắt gần hết máu trong người hắn.
Lần hao tổn này còn nghiêm trọng hơn lần trước nhiều.
Vì cơ thể của hắn đã được máu rồng cải tạo, thêm điểm lợi hại của Thất Thải Thiên Long nữa, huyết mạch của hắn đã trở nên lợi hại hơn, nhưng mỗi lần tổn thất muốn hồi phục lại càng khó khăn hơn.
“Dùng Vạn Cổ Huyết Điển để khôi phục huyết mạch thì cũng được, nhưng nếu làm theo cách này thì chắc ít nhất cũng phải mất một tháng!”
Một lúc lâu sau, Mục Vỹ mới bất đắc dĩ thở phào một hơi.
Nhưng đúng lúc này, một bóng người đã đi từ dưới chân núi lên.
“Nhị trưởng lão”.
Mục Vỹ đã sống ở Hoả Hành Sơn một thời gian nên đương nhiên có biết nhị trưởng lão Hoả Vô Kị này, ông ấy cũng đã ở cảnh giới Sinh Tử.
“Ừ, Mục Vỹ này, chuyện lần này, sơn chủ bảo ta đến gặp ngươi tiện thể mang cho ngươi thứ này”.
Nói rồi, Hoả Vô Kị lấy một miếng ngọc ra.
Miếng ngọc chỉ có một màu tím, nhưng trong sắc tím ấy lại có các tia máu di chuyển.
“Đây là… Tử Đằng Ngọc!”
Mục Vỹ chợt kinh hô lên.
Nghe nói Tử Đằng Ngọc được ngưng kết ra từ một loài hoa tên là Tử Đằng Ngọc La Man.
Đến Mục Vỹ còn hiếm khi thấy Tử Đằng Ngọc La Man. Ngày xưa, khi còn ở đại thế giới Vạn Thiên, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681386/chuong-1194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.