Vỹ Kiếp chính là lúc yếu ớt và khó khăn nhất của Cửu Vỹ Thiên Hồ.
Nhưng một khi vượt qua được thì thực lực sẽ tăng vọt.
Hiện giờ, Mục Vỹ có thể đoán chắc Cửu Nhi đã ở cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất, hơn nữa nhờ bản chất của tiên thú nên cô ấy mới có thể biến thành hình dáng của con người, nếu không hắn sẽ chẳng thể nhận ra được.
“Cố liều một phen vậy”.
Mục Vỹ hít sâu một hơi.
Bắt đầu!
Cùng lúc đó, Hoả Vũ Phượng dẫn lão đại của Ngũ Quỷ đang chạy như bay bên ngoài Hoả Hành Sơn.
Mục Vỹ quẳng cô ấy ở lại, không thèm nhòm ngó.
“Khốn kiếp! Nếu không cần tâm đắc tu luyện của ngươi thì còn lâu bổn tiểu thư mới phục vụ ngươi như thế!”
Hoả Vũ Phượng hùng hổ tiến vào trong núi.
“Nhìn gì mà nhìn?”
Thấy lão đại của Ngũ Quỷ nhìn mình chằm chằm, Hoả Vũ Phượng gắt lên.
“Không, không!”
Hoả Vũ Phượng đang bực mà không có chỗ phát tiết, đành trút giận hết lên đầu lão đại của Ngũ Quỷ: “Ngươi cứ liệu thần hồn đấy, lát mà lỡ lời thì không cần cha ta xử lý ngươi đâu, ta đoán Mục Vỹ sẽ cho ngươi chết cả nghìn lần luôn. Mùi vị bị thiên hoả đốt thế nào hả? Hay muốn thành cái xác khô như tứ đệ của ngươi?”
Nghe thấy vậy, lão đại nghĩ ngay tới cảnh tượng thảm thương của lão tứ rồi co rúm người lại.
Dù oán trách là vậy, nhưng Hoả Vũ Phượng vẫn dẫn lão đại đến núi của Mục Vỹ.
“Ngũ Hành Kiệt của Ngũ Hành Thiên Hoả tới bái kiến Hoả Hành Sơn!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679628/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.