Nay cảnh giới của Mục Vỹ đã là Vũ Tiên tầng năm, cộng thêm nền tảng vững chắc mà hắn sẵn có, giờ đây đám đệ tử Ngũ Hành Thiên Phủ đâu ngăn cản được hắn.
Hỏa Vũ Phượng ngây ra như phỗng, trợn mắt há hốc mồm.
Mục Vỹ đã ra tay thì khỏi có phần của cô ấy luôn.
Hắn chỉ cần trảo và tung chưởng thôi là hạ gục hết những đệ tử kia rồi, dù thực lực của bọn chúng lên đến cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tư.
Thấy cảnh này, Nham Bất Dị không thể nhắm mắt làm ngơ.
Nếu tiếp tục bàng quan nữa thì các đệ tử sẽ bị Mục Vỹ giết sạch mất.
"Cảnh giới của ngươi không phải Vũ Tiên tầng hai!"
Nham Bất Dị đã phát hiện tu vi thật sự của hắn.
"Ta có nói cảnh giới của ta là Vũ Tiên tầng hai đâu!", Mục Vỹ bĩu môi, mỉa mai y: "Lúc nãy ngươi hống hách lắm mà? Tưởng mình cảnh giới Vũ Tiên tầng năm là ngon lắm chắc?'
"Đủ để giết ngươi rồi!"
Thái độ ngông cuồng của hắn làm Nham Bất Dị đanh mặt, đáp trả một cách bực bội.
"Giết ta? Ngươi có xứng không?"
Ánh mắt Mục Vỹ đầy khinh miệt, hắn tiến lên một bước.
"U Minh Quỷ Trảo!"
Quát khẽ một tiếng, Mục Vỹ thi triển huyết trảo khiến khí huyết bàng bạc dấy lên, sôi trào và đổ ập về phía Nham Bất Dị.
"Kim Ngọc Lưu Ly Quyết!"
Nham Bất Dị vốn song tu hai loại thuộc tính thổ và kim, y đã thấy uy lực chiêu U Minh Quỷ Trảo của Mục Vỹ trước đó nên đương nhiên không dám chủ quan.
Từng luồng sáng vàng lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679622/chuong-1181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.