Lúc này, họ chỉ thấy Mục Vỹ sẽ có kết cục là cái chết.
Dù hắn không dùng quả Tử Cực Dương để thương lượng với nhóm Ngũ Hành Vân, thì chí ít cũng phải dùng nó để đàm phán với bọn họ chứ.
Nhưng bây giờ, hắn chẳng nói chẳng rằng, cứ thế một mình ăn hết cả quả Tử Cực Dương rồi.
Hành động này thật sự là tự triệt đường sống của mình.
“Cáo từ!”
“Cáo từ!”
Thuỷ Thiên Nhất và Mộc Thanh Thiêm đến đây để lấy quả Tử Cực Dương dụ linh hồ Cửu Vỹ Tuyết Sơn, nhưng bây giờ quả Tử Cực Dương đã bị Mục Vỹ ăn mất, họ chẳng còn lý do gì để ở lại nữa.
Nhưng họ cũng không làm những việc như giậu đổ bìm leo.
Dẫu sao, bọn họ cũng là đệ tử của năm thế lực lớn, hơn nữa xưa nay đều không có thiện cảm với Ngũ Hành Thiên Phủ.
Ngũ Hành Vân và Nham Bất Dị cũng không ngăn cản.
Loáng cái, trong hang động chỉ còn lại bảy người của Ngũ Hành Thiên Phủ cùng ba trong năm Ngũ Quỷ, ngoài ra còn có Hoả Vũ Phượng, Tần Hiên và Mục Vỹ.
Bầu không khí chợt trở nên kỳ quái.
Mọi người trầm mặc im lặng, còn Mục Vỹ thì đứng yên tại chỗ bất động.
Quả Tử Cực Dương có linh khí phi phàm, sau khi Mục Vỹ ăn nó vào, tất cả linh lực trong quả đã chuyển hoá thành một dòng nước ấm rồi tập trung hết trong hồ linh hồn của Mục Vỹ.
Linh hồn thật trôi nổi ở đó, dưới quá trình thụ thai của quả Tử Cực Dương, sức mạnh của linh hồn thật bắt đầu lan ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679621/chuong-1180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.