Chương 979: Chết đến nơi rồi còn không biết
Lạc Tuyết Phi hừ nói: “Ngươi chẳng lộ mặt mấy lần trong cuộc thi của Thiên Đan Tông rồi còn gì? Có gì mà vênh váo chứ?”
Lạc Tuyết Phi này có khẩu khí lớn thật.
Nhưng dẫu sao lần này, Mục Vỹ cũng là khách mà Vu Vũ mời tới, nên hắn không muốn đấu khẩu với người này rồi khiến Vu Vũ phải khó xử.
Vả lại, hắn tới đây để làm ăn, nhưng bất kể là Vu Vũ hay Trĩ Thiên Thương thì rõ ràng đều không phải là người có tiếng nói trong Vu tộc.
Thậm chí Mục Vỹ còn cảm thấy đến Vu Sơn Vũ và Trĩ Tiệp vừa xuất hiện dù là vu chủ và cổ chủ, nhưng chắc cũng không có tiếng nói bằng phụ thân của mình!
Mục Vỹ biết để được coi là đại vu sư và đại cổ sư ở Vu tộc thì phải là những người có thân phận rất cao.
Mà Vu Sơn Vũ và Trĩ Tiệp bãn nãy rõ ràng không thuộc tầng lớp này.
“Ta không vênh váo, ngược lại có người đang tỏ ra thanh cao, nhưng trúng độc rồi mà còn không biết!”
“Ngươi bảo ai trúng độc?”
Lạc Tuyết Phi nhìn Mục Vỹ rồi chột dạ hỏi.
“Chết đến nơi rồi mà còn không biết. Đêm nào, ông cũng bị đau dữ dội ở vị trí cách bụng dưới ba tấc đến mức không thể ngủ được đúng không? Hơn nữa, cứ đến giữa trưa là đầu lại đau như búa bổ. Đến mình sắp chết rồi còn không biết, mà lại đòi đi chữa bệnh cho người khác!”
“Ngươi…”
Nghe thấy vậy, Lạc Tuyết Phi cả kinh hô lên, nhưng sau đó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679419/chuong-978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.