Sao một cường giả như vậy lại chịu giúp việc cho bảo chủ? Tần Nghịch Thiên và Lãm Thắng Thiên không hiểu, và Mục Vỹ cũng vậy.
Nhưng bảo chủ có thể làm được việc này, chứng tỏ có bản lĩnh hơn người, cho nên họ phải đề phòng người này!
“Chuyện này đúng là hiểu lầm, kể cả chuyện cá cược. Tất cả đều tại Kim Bất Dịch và Ảnh Triển hồ đồ, chúng ta xin lỗi bảo chủ, được không?”
“Mỗi câu xin lỗi là xong à?”
“Đương nhiên là không!”, Lãm Thắng Thiên cười nói: “Từ giờ, Lãm Kim Lâu ta sẽ không can dự vào bất cứ chuyện gì của bảy mươi hai hải đảo nữa!”
“Ám Ảnh Các ta cũng vậy!”
Nghe thấy thế, bảo chủ gật đầu rồi nói: “Nếu đã vậy thì tạm biệt hai vị!”
Không ngờ bảo chủ lại đồng ý nhanh đến thế, hai người kia ngẩn ra rồi chắp tay cáo từ.
Lần này, họ thiệt to rồi.
Đúng là tiền mất tật mang!
Họ vốn định chiếm lấy bảy mươi hai hải đảo, nhưng không ngờ chẳng những không đuổi được Thiên Bảo Các đi, mà mình còn cuốn xéo trước.
Dẫu sao bảy mươi hai hải đảo cũng là thế lực lớn của vùng biển Nam Hải và có giá trị khá lớn.
Mất đi mối làm ăn này sẽ là một sự mất mát rất lớn với Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các.
“Cha cứ để họ đi vậy sao?”
“Không thì thế nào? Quyết sống mái với nhau chắc?”, bảo chủ nhìn Bảo Linh Nhi rồi yêu chiều nói: “Linh Nhi, họ sẽ không bao giờ dám làm gì con nữa đâu, yên tâm đi. Lần này, chúng ta đã giải quyết xong chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679239/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.