“Cô không sao chứ?”
Thấy mấy người đó trầm mặc, Mục Vỹ đi tới cạnh Bảo Linh Nhi rồi đỡ cô ấy dậy, mỉm cười hỏi han.
Song, một giọng nói phát ra từ lực linh hồn của Mục Vỹ đã dội vào đầu Bảo Linh Nhi.
“Nếu lát có đánh nhau thì cô hãy chạy đi!”
Nghe thấy vậy, Bảo Linh Nhi hơi ngẩn người.
Lẽ nào người của Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các vẫn dám ra tay với Mục Vỹ? “Mục Vỹ, ngươi là một thiên tài giỏi giang, nhưng Cửu Hàn Thiên Cung và Thánh Tước Môn đã thuê hai môn phái chúng ta giết ngươi rồi, một trăm triệu Linh Tinh trung phẩm đấy!”
Lãm Thắng Thiên cười lớn nói: “Số tiền ấy mua được cả một món thánh khí tuyệt phẩm, mạng của ngươi cũng đáng giá thật!”
“Có một trăm triệu thôi à?”
Mục Vỹ bật cười nói: “Có phải hơi ít không?”
“Bây giờ ngươi vẫn còn tâm trạng để đùa ư?”, Tần Nghịch Thiên nhìn thẳng vào Mục Vỹ, ông ta thật sự không hiểu tại sao Mục Vỹ lại tự tin đến vậy.
“Ta vừa đùa á?”, Mục Vỹ cười khổi nói: “Đúng là một trăm triệu Linh Tinh trung phẩm đủ để thuê hai môn phái các người ra tay rồi, nhưng đó là giết ta mà. Song hai ông phải ra tay thì cái giá này có ổn không?”
Lần này, đến lượt Lãm Thắng Thiên và Tần Nghịch Thiên ngẩn người.
Đúng vậy! Một trăm triệu Linh Tinh trung phẩm quả thực quá rẻ để hai người họ đích thân ra tay đối phó với Mục Vỹ.
Vấn đề lớn nhất là người thanh niên ở cạnh Mục Vỹ.
Người đó trông rất trẻ, nhưng tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679237/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.