"Muốn bắt ta? Tưởng dễ ăn lắm chắc!"
Mục Vỹ để mắt tới động tĩnh của bốn người từ lâu. Lúc này vừa thấy bốn quỷ trảo chộp tới, hắn lập tức chém một nhát về phía Can Tà rồi mượn đà lùi ra sau.
"Trận pháp nhỏ thế này cũng đòi bắt ta, coi thường ta quá rồi đấy?"
Mục Vỹ đứng ở chính giữa trận pháp do bốn người tạo ra, giễu cợt.
"Chẳng lẽ ngươi có cách phá vỡ trận pháp?", Can Tà không tin Mục Vỹ nhìn ra được mắt trận của trận pháp này nằm ở đâu.
Võ giả bình thường đều công kích bốn người bày trận một cách loạn xạ. Nhưng một khi tấn công bọn họ, trận pháp sẽ được tăng cường và huyễn hóa ra nhiều quỷ trảo hơn.
Muốn nhìn ra được mắt trận nằm ở đâu để có thể phá vỡ trận pháp, ít nhất Mục Vỹ phải là thầy linh trận cao cấp.
Nhưng trong hai trận thi đấu trước đó, Mục Vỹ đã cho thấy thiên phú về cả luyện đan lẫn luyện khí của mình. Nếu như hắn còn tinh thông thêm trận pháp nữa thì khác nào quái vật đâu.
Thiên tài thạo cả ba lĩnh vực ư? Gã chưa nghe nói có ai như vậy tại tiểu thế giới Tam Thiên bao giờ.
"Ngươi đang mong ta sẽ tấn công bốn tên đó để phá vỡ trận pháp chứ gì?"
Thấy Can Tà không nói một lời mà chỉ nhìn mình chằm chằm, Mục Vỹ cười nói: "Ngươi nghĩ vậy thật hả? Ngây thơ quá!"
"Dù gì… ta cũng là thiên tài mà!"
Câu vừa dứt, bóng dáng Mục Vỹ tung người bay thẳng lên cao, sau đó tung một kiếm.
Nhưng nhát kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679226/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.