"Thứ cho ta mạo muội, có phải tổ tiên của cậu là một cường giả thông thiên triệt địa không?", Mục Vỹ từ tốn hỏi.
"Sao huynh biết?"
Huyết Nhất sửng sốt hỏi Mục Vỹ, ngay sau đó cũng biết mình lỡ lời bèn vội vàng che miệng.
"Xem ra là thật rồi, có lẽ cậu thức tỉnh sức mạnh huyết mạch của tổ tiên đấy, chỉ là không biết cách vận dụng thế nào nên lúc thì tiến cảnh chậm, lúc thì tiến cảnh nhanh, phụ thân cậu không nói với cậu điều này vì y cũng bó tay!"
Mục Vỹ nghiêm túc hỏi: "Sức mạnh huyết mạch của tổ tiên cậu cần dùng một phương pháp đặc biệt để kiểm soát và khống chế, nhưng hiện giờ cậu không có, phụ thân cậu cũng không có, đúng không?"
"Rốt cuộc huynh là ai?"
Chuyện đến bây giờ, Huyết Nhất không thể không đề phòng.
Người trước mắt không đơn giản như cậu nghĩ.
Trông hắn cứ như biết rõ mọi thứ về cậu vậy.
"Ta là ai thì không cần biết, cậu chỉ cần biết ta tới để giúp cậu là đủ rồi!"
Nói rồi Mục Vỹ chỉ vào đầu Huyết Nhất. Vẻ hoảng sợ lộ ra trên gương mặt thanh tú, cậu không nói nổi một câu.
"Giờ ta sẽ truyền cho cậu một bảo điển của tổ tiên cậu là Vạn Cổ Huyết Điển. Cậu tu luyện tầng thứ nhất của bí pháp sẽ biết rõ thực hư thế nào. Cậu cũng có thể về nói chuyện này cho phụ thân biết".
Trong lúc nhất thời, Huyết Nhất thấy đầu mình như bị nhét một đoạn ký ức vào.
"Nếu như phụ thân cậu hỏi ta là ai, cậu chỉ cần nói với y rằng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679209/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.