"Xin nhường đường!"
Mục Vỹ đẩy đám đông ra chen vào, nhẹ nhàng cười nói: "Hai vị, hai vị, đúng lúc chỗ ta có một bụi Tứ Diệp Thải Liên. Mọi người đều biết bề ngoài của Tứ Diệp Thải Liên và loại một màu giống nhau y đúc, chỉ khác mỗi màu sắc đúng chứ".
"Nhưng ngoài màu sắc ra vẫn còn một cách để phân biệt nữa đấy!"
Lời nói của Mục Vỹ làm đám đông trở nên háo hức.
Có thứ hay ho để xem, đương nhiên họ rất thích thú rồi.
"Bốn lá của Tứ Diệp Thải Liên có màu khác nhau nên nước được ép ra từ mỗi lá cũng có công dụng khác nhau. Thú vị là nếu trộn nước của bốn lá lại sẽ thành một hỗn hợp không màu giống như nước".
"Nhưng Tứ Diệp Thải Liên một màu thì không. Nước ép từ bốn chiếc lá của Tứ Diệp Thải Liên một màu khi trộn lẫn sẽ bị tách lớp như dầu vậy, trộn thế nào cũng không hòa tan!"
Mục Vỹ nhìn chưởng quỹ của Thiên Luân Các tủm tỉm hỏi: "Ta nói đúng chứ chưởng quỹ?"
"Đúng thật đấy!"
"Đúng vậy!"
Có người trong đám đông đồng ý ngay tắp lự.
Chưởng quỹ nghe vậy tái mặt.
Mục Vỹ thì cầm luôn Tứ Diệp Thải Liên của mình và loại trong tay Huyết Nhất bắt đầu kiểm tra.
Không lâu sau, nước ép từ Tứ Diệp Thải Liên của hắn hòa vào nhau hoàn toàn, nhìn không khác gì nước. Trong khi Tứ Diệp Thải Liên của Huyết Nhất thì như dầu vậy.
Kết quả đã quá rõ, không cần nói nhiều nữa!
"Sao nào?"
Mục Vỹ nhếch mép nhìn chưởng quỹ.
"Ngươi..."
"Hừ, Thiên Luân Các dám lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679208/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.