“Lục Nguyên Tụ Thiên Khí, tăng sức cho ta!"
Mục Vỹ khẽ hô lên một tiếng, một tia sáng màu trắng phóng lên cao trên kiếm Phá Hư, sức mạnh khủng khiếp ấy lập tức tuôn trào.
Đó là một luồng sức mạnh khác chân nguyên hoàn toàn, nó cực kỳ mạnh mẽ.
Trông thấy đòn phản công này của Mục Vỹ, Tước Thải Y và Phần Phiêu Tuyết đều ngẩn ra tại chỗ.
Bọn họ không ngờ một Mục Vỹ chuyên nhận thua, không dám thi đấu trong cuộc thi lại bùng nổ sức mạnh tới mức này.
Khi sức mạnh ấy bùng phát, uy lực từ một kiếm của Mục Vỹ đã tăng vọt. Hắn vốn không thể lưu lại vết thương trên người con rồng lửa thì bây giờ vừa vung một kiếm ra, một chân trước của con rồng lửa ấy đã chảy máu.
"Hử? Sức mạnh gì vậy?"
Đến Phệ Hồn Tâm Hoa cũng phải sợ hết hồn.
Nó sống cả vạn năm rồi, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này.
"Sức mạnh gì ư? Sức mạnh để giết ngươi đấy!"
Mục Vỹ hô một tiếng rồi lao lên.
Bây giờ, Phệ Hồn Tâm Hoa không còn dám coi thường hắn nữa.
Trùm sáng đen kịt co lại, sau đó hoa thành hình dáng của một người mặc y phục đen.
Người đó cầm một thanh đại đao cùng màu rồi nhanh chóng lao lên tấn công.
Uỳnh, kiếm Phá Hư của Mục Vỹ dần trở nên yếu thế.
Đối phó với thiên hoa, hiển nhiên bán thánh khí sẽ thể hiện hơi kém một chút.
Sự kém cỏi này là ở phương diện binh khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3747298/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.