🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mục Vỹ run lên, cảnh tượng trước mắt hắn đã hoàn toàn biến mất.

Chỉ còn lại một khoảng đất trống trải.

Hai người đứng trước mặt hắn lúc này là Tước Thải Y và Phần Phiêu Tuyết.

Toàn thân họ sáng lấp lánh, gương mặt xinh đẹp mỹ miều.

Trông thấy Mục Vỹ, họ bay nhanh tới, sau đó bổ nhào về phía hắn từ hai phía.

Nhưng họ bay tới không phải để giết hắn, mà là ... ôm ấp.

Hai người họ lao về phía hắn, lôi kéo y phục rồi áp sát người vào.

“Trời ơi!"

Mục Vỹ lập tức đờ ra.

Hắn xin thề, dù hai cô gái này rất xinh đẹp, nhưng hắn chưa từng có suy nghĩ đen tối gì với họ cả.

Nhưng lúc này, họ cứ dính sát vào người hắn, sau đó còn bày đủ tư thế để quyến rũ hắn.

Một lát sau, Mục Vỹ cảm thấy cơ thể mình bắt đầu trở nên khô nóng.

Sức nóng này không xuất phát từ cơ thể, mà là linh hồn ảo trong đầu hắn!

Linh hồn khô nóng!

“Không hay rồi!"

Mục Vỹ ngạc nhiên hô lên, hắn phát hiện nếu cứ để thế này thì người hắn sẽ bốc cháy vì dục vọng mất, như thế thì sẽ bị thiêu thành tro ngay.

Ngay sau đó, sáu nguyên khí trỗi dậy rồi di chuyển trong khắp cơ thể hắn, một lát sau, Mục Vỹ chỉ thấy người mình run lên, cảnh tượng trước mắt lại thay đổi.

“Ớ?"

Phe Hồn Tam Hoa ngạc nhien khi thay Muc Vỹ co the tỉnh lại trong ma hồn của mình nhanh như vậy.

"Tiểu tử, xem ra ta đã coi thường ngươi rồi!"

Phệ Hồn Tâm Hoa nhìn Mục Vỹ rồi kinh ngạc nói.

"Đúng, nhưng cái giá của việc coi thường ta là phải chết!"

“Ngươi mà cũng đòi ư? Chưa đủ trình đâu!"

"Chưa đủ nên mới cần đồng bọn!"

Mục Vỹ vừa nói dứt câu, đã có một tiếng hét vang lên.

Tước Thai Y va Phần Phieu Tuyết đa tỉnh lại trong cơn mê ảo.

"Ơ? Có chuyện gì vậy?"

"Sao ... "

Hai cô gái vừa tỉnh lại thì trông thấy ngay Mục Vỹ, sau đó cả hai đều đỏ lựng mặt

Không cần nghĩ Mục Vỹ cũng biết chắc họ cũng có ảo giác giống hắn ban nãy, chỉ có điều không biết họ đã tưởng tượng đến bước nào, đã gì gì đó hay chưa ...

"Ha ha, là ta đưa hai cô vào cõi mộng đấy, cảm ơn ta đi chứ!"

“Vô liêm sỉ!"

"Hèn hạ!"

Phệ Hồn Tâm Hoả cười lớn nói: "Ta vô sỉ, nhưng suýt nữa đã giết hai cô rồi, không phải sao?"

"Đừng phí lời với nó, lên giết luôn đi!"

Rõ ràng Phần Phiêu Tuyết đang rất mong có được thiên hoa, cô ta hô lên rồi ra tay ngay.

Mà Tước Thải Y cũng đang vô cùng bực tức vì chuyện ô uế ban nãy, vì thế cũng tấn công Phệ Hồn Tâm Hoa luôn.

Thấy hai cô gái lao lên tấn công, Mục Vỹ bất đắc dĩ cười khổ rồi cũng chạy lên theo.

Lúc này không thể thương lượng chiến thuật gì nữa cả!

Mục Vỹ cầm kiếm Phá Hư, kiếm tâm Tịch Diệt cuộn trào điên cuồng che phủ Phe Hồn Tam Hoa.

“Lũ kiến hôi ngu dốt!"

Nhưng Phe Hồn Tâm Hoa không hề sợ hãi khi đối mặt với ba người họ, tiếng gầm rung trời lở đất vang lên, nó lập tức hoa thành ba bóng dáng màu đỏ như lửa.

Sau đó ba bóng dáng ấy lại hoa thành ba con rồng lửa rồi lao về phía nhóm Mục Vỹ.

Bọn họ đã bị ba con rồng lửa cản bước, không thể tiến lên.

"Tru Tiên Đồ, ngươi mà không giúp thì ta không thu phục Phệ Hồn Tâm Hoa này được đâu!"

Mục Vỹ bị một con rồng lửa cuốn lấy, khó khăn lắm mới chống đỡ được nên không thể đánh trả.

"Thật ra ta không cần giúp đâu!"

"Sao cơ?"

“Chẳng lẽ ngươi không phát hiện có một sức ép rất lớn khi ngươi đến hồ nước này à? Nếu ta đoán không lầm thì có lẽ đó chính là Cửu Trọng Ngọc Thuỷ - một trong năm loại dị thuỷ".

Tru Tiên Đồ bình tĩnh nói: "Dù ta không biết tại sao Cửu Trọng Ngọc Thuỷ lại xuất hiện ở đây, nhưng ta đoán chắc là để phong ấn Phệ Hồn Tâm Hoả. Ngươi lấy chín viên Hồn Tâm Châu đi vừa hay làm trận pháp bị phá vỡ, thêm việc cô gái kia phá phong ấn nữa nên Phệ Hồn Tâm Hoả mới thoát ra ngoài. Nhưng nếu ngươi có thể thu phục nó thì chắc chắc nguyên khí thuỷ của ngươi sẽ mạnh hơn rất nhiều đấy!"

"Sao ngươi không nói sớm?"

"Sao ngươi không hỏi sớm hơn!"

Tru Tiên Đồ cao giọng nói: "Có thành công hay không là do ngươi cả đấy, ta thấy hai cô gái kia không cầm cự được lâu nữa đâu. Trong lúc tấn công, Phệ Hồn Tâm Hoa sẽ không ngừng ngấm vào linh hồn để quấy nhiễu linh hồn ảo của võ giả, ngươi thì không sao, nhưng họ thì đang khó chịu lắm!"


Lúc này, Mục Vỹ khẽ hô lên một tiếng rồi bùng nổ.

Hắc Ngục Ngân Thuỷ trong người hắn cử động điên cuồng, sau đó lao về phía một con rồng lửa.

Hắc Ngục Ngân Thuỷ lan rộng như sông lớn cuồn cuộn, chúng không chỉ bắt con rồng lửa đó phải lùi bước, mà còn chảy vào trong hồ nước bên dưới Phệ Hồn Tâm Hoa, sau đó dần hoà làm một với Cửu Trọng Ngọc Thuỷ ở dưới hồ.

Tất cả cứ lặng lẽ tiến hành, như thể Mục Vỹ chẳng làm gì cả.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.