🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tước Thải Y của Thánh Tước Môn thì khoác trên mình bộ y phục gắn lông vũ bảy màu. Tà váy dài được xẻ thành bảy mảnh kéo dài từ gốc đùi buông thõng dọc theo đôi chân thon dài và thẳng tắp. Cặp chân mảnh khảnh ấy như khiến cho bảy ngọn núi hiu quạnh trở nên sáng ngời.

"Chân đẹp thật!"

Mục Vỹ thầm khen ngợi rồi rời mắt đi.

"Thấy sao? Nhìn mê luôn đúng không!"

Bỗng một người nói bên tai hắn.

Xà tôn giả nhích lại gần, thèm đến chảy nước miếng: "Nữ tử thế này trên trời mới có. Chậc chậc, tiếc quá, sao lại không phải nữ đệ tử của Thiên Kiếm Sơn chứ!"

"Lão già biến thái!"

"Tự nhiên mắng ta biến thái!"

Xà tôn giả làm vẻ mặt khinh khỉnh: "Ngươi nhìn mấy người kia đi, nước miếng rớt xuống đất luôn kìa!"

Mục Vỹ làm lơ y, hướng mắt về phía đệ tử đi đầu Phần Vân Cốc.

Đó cũng là một nữ đệ tử. Cô ta mặc váy ngắn màu đỏ tươi tắn, sở hữu bộ ngực khủng mà bất kỳ nữ tử nào cũng ngưỡng mộ.

Dường như cảm nhận được ánh nhìn thán phục từ Mục Vỹ, nữ đệ tử nọ xoay người gắt gỏng lườm hắn.

"Đồ háo sắc!"

"Hừ, hở trên lộ dưới, không cho người khác nhìn thì là gì?"

Mục Vỹ lầm bầm rồi quay người đi.

Có ba người đang tiến lại gần hắn.

Mục Vỹ không biết bọn họ là ai nhưng lại biết Thạch Nghiên, Lâm Thiếu Kiệt và Kim Chính Vũ sau lưng họ.

"Ngươi là Vỹ Mộc đúng không?"

Kim Triết nhìn Mục Vỹ, khóe miệng nhoẻn lên cười nhẹ.

"Là ta!"

"Dám giết con cháu nhà họ Kim? Quy định của Thiên Kiếm Sơn còn đấy, đúng là bọn ta không làm gì được ngươi, nhưng mấy quy định đó không có tác dụng trên núi Thiên Tuyển đâu, liệu mà cẩn thận cái mạng mình khi lên đó đi".

"À thế hả!"

Mục Vỹ cười đáp: "Đa tạ đã nhắc nhở, chắc chắn là ta quý trọng mạng sống của mình hơn ngươi rồi".

"Mồm mép trơn tru quá không tốt đâu!"

Lâm Hối Anh của nhà họ Lâm đứng bên cạnh cũng chế nhạo: "Không biết kiếm tâm của ngươi hay Khống Mộc Hóa Sinh Quyết của nhà họ Lâm ta mạnh hơn nhỉ!"

"Ngươi mạnh hơn, đương nhiên ngươi mạnh hơn rồi!", Mục Vỹ cười tươi giơ ngón cái.

'Ngươi ... "

"Sao thế? Khen ngươi mạnh hơn còn không chịu hả?"

Thạch Phi Du đến từ nhà họ Thạch đi tới, ra vẻ thiện chí: "Vỹ Mộc, chào ngươi!"

Nói rồi gã xòe tay.

Mục Vỹ khẽ cười, cũng đưa tay đến.

Hai bên bắt tay nhau, nhìn thì có vẻ hòa thuận nhưng hai bàn tay dần dần đỏ ửng lên.

Tuy cảm nhận được sự đe dọa của Thạch Phi Du, Mục Vỹ vẫn điềm tĩnh như thường.

So sức mạnh à?

Vậy thì ta sẽ cho ngươi xem có mạnh cũng không được tích sự gì.

Một lát sau, Thạch Phi Du bỗng hốt hoảng.

Lúc mới so kèo, sức mạnh của hai bên vẫn còn ngang bằng, nhưng qua một lúc Thạch Phi Du nhận ra nhiệt độ trong lòng bàn tay Mục Vỹ tăng cao không ngừng.

Ban đầu hơi nóng ấy không hề làm tổn thương da gã, nay lại ngày càng nóng khủng khiếp.

Đến tận khi có tiếng xèo xèo cháy khét, Thạch Phi Du mới hoảng sợ ra mặt.

Thứ gã đang tu luyện là Đấu Chiến Thạch Khải của nhà họ Thạch nên da thịt gã kiên cố hơn cả sắt thép vạn năm. Ấy thế mà nó không chịu được sức nóng đáng sợ phát ra từ Mục Vỹ.

Mà gã đâu biết trong cơ thể Mục Vỹ có rất nhiều loại thiên hỏa. Sắt thép tỉ năm cũng không chịu nổi chứ đừng nói là vạn năm.

"Thả ra!"

"Ơ? À à!"

Bị Thạch Phi Du quát, Mục Vỹ vừa cười lúng túng vừa buông tay.

Bàn tay Thạch Phi Du đã thành món chân gấu nướng luôn rồi.

Gã giấu nó trong ống tay áo ngay lập tức.

"Được rồi, mọi người đã đến đông đủ thì bắt đầu trận đấu Thiên Tuyển thôi. Núi Thiên Tuyển cũng sắp mở rồi!", Tinh Vô Cực - môn chủ Thất Tinh Môn - ôn hòa lên tiếng.

"Được!

"Ừm!"

Các môn chủ và trưởng tộc khác gật đầu.

Cuối cùng cũng vào việc chính.

Càng nhiều đệ tử trong môn phái mình vào núi Thiên Tuyển thì khả năng lấy được bảo vật càng lớn.

Không những thế, nhiều người thì có thể kết đội đi cùng nhau, như thế cơ hội thắng sẽ cao hơn khi đối đầu với đệ tử những thế lực khác.

Quy tắc thi đấu của trận chiến Thiên Tuyển là đối đầu.


Chắc chắn vừa rồi tên này cố ý, suýt thì hại gã bẽ mặt.

Về phía năm thế lực khác, Thánh Tước Môn đấu với Phần Vân Cốc, nhà họ Kim thì đấu với nhà họ Lâm, còn Thất Tinh Môn thì đợi lượt sau.

Kiểu gì cũng tới lượt nên các thế lực không sốt ruột.

Vả lại giải đấu diễn ra trong tận mấy ngày nhằm tạo điều kiện cho đệ tử của các thế lực được hồi phục tốt nhất có thể, chứ không phải chỉ một ngày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.