Bạch Đồ Gian hỏi: "Ngươi có thể luyện chế được đan dược cấp mấy, vả lại với thực lực hiện giờ, chắc chắn ngươi không phải là một đệ tử tạp dịch đơn giản".
"Ngũ phẩm, cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất!"
Khụ khụ ...
Nghe thấy câu trả lời của Mục Vỹ, Chu béo đứng bên cạnh suýt nữa sặc nước miếng, hắn ta trân trối nhìn Mục Vỹ.
"Mục Vỹ, chém gió vừa phải thôi!"
Chu Kiệt che miệng nói nhỏ: "Bạch sư tử mới là thầy luyện đan sáu sao và luyện chế được đan dược lục phẩm, ngươi nổ ghê quá đấy".
"Im đi!"
Bạch Đồ Gian liếc Chu béo rồi hỏi tiếp: "Ta hỏi ngươi tiếp, tại sao ngươi lại phát hiện ra công dụng của cỏ Bách Xuyên và hoa Ngân Hạnh?”
"Bạch sư tỷ, tỷ đã điều tra lai lịch của ta thì chắc cũng biết ta tan cửa nát nhà nên mới gia nhập môn phái, mà nhà ta là gia tộc luyện đan, có vài bí mật đương nhiên ta không thể tiết lộ, dù tỷ có giết thì ta cũng không nói được".
Bạch Đồ Gian cau mày khi thấy vẻ thành thật của Mục Vỹ.
Nhưng cuối cùng cô ta chỉ nhìn rồi cố nhịn không xuống tay.
Đệ tử tạp dịch mà có thể luyện chế đan dược ngũ phẩm thì hoàn toàn có tư cách trở thành trưởng lão ngoại môn của Thiên Kiếm Sơn.
Mục Vỹ này có thiên bẩm về luyện đan hay chỉ đang cố tỏ ra thần bí?
Tiếp đó, Bạch Đồ Gian mỉm cười nói: "Ta không hỏi nữa, mà ngày mai sẽ dẫn ngươi đi gặp Xà tôn giả, có gì thì ngươi hãy nói với vị ấy".
Xà tôn giả!
Nghe Bạch Đồ Gian nói vậy, Chu béo đờ ra, không nhịn được run lên.
“Là hắn đi chứ có phải ngươi đâu, sợ gì chứ?"
Thấy Chu Kiệt run như cầy sấy, Bạch Đồ Gian cau mày nói.
"Ta ... ta ... ta có sợ đâu, ta chỉ ... chỉ ngạc nhiên thôi!"
Xà tôn giả là thầy luyện đan số một của Thiên Kiếm Sơn, nghe đâu là thầy luyện đan mười sao, thậm chí có tin đồn Xà tôn giả đã luyện chế được đan dược thánh phẩm rồi".
Mục Vỹ ... thế mà Mục Vỹ lại sắp được đi gặp vị ấy!
Một chân tạp dịch nhỏ bé lại có thể đi gặp thầy luyện đan cao siêu của Thiên Kiếm Sơn.
Chu Kiệt cảm thấy hít thở thôi cũng khó nhọc.
"Xà tôn giả là ai?"
Nhưng câu hỏi này của Mục Vỹ lại khiến cả Bạch Đồ Gian và Chu Kiệt suýt nữa loạng choạng mà ngã nhào.
Thấy vẻ thản nhiên của Mục Vỹ, Chu Kiệt chỉ muốn gào lên là tổ tông của tôi ơi!
Tên này ... bình tĩnh quá đi mất!
“Ngươi giải thích cho hắn đi, để mai còn theo ta đi gặp Xà tôn giả, nhớ đấy!"
Bạch Đồ Gian thay Muc Vỹ co gì đo rat lạ, nhung lại khong biết lạ ở điểm nào.
"Sao ngươi đần quá vậy hả?"
Thấy Bạch Đồ Gian đi rồi, Chu béo lập tức kéo Mục Vỹ qua rồi nói liên hồi: "Đồ ngoc nay, Xa ton gia la ai u? Là mot vị than của Thiên Kiếm Sơn chúng ta đấy!"
"Ngươi phải biết có ba kiểu người tuyệt đối không được đắc tội ở tiểu thế giới Tam Thiên".
"Thứ nhất là thầy trận đạo, thầy linh trận, họ bày đại một linh trận cũng có thể giết ngươi dễ dàng. Chứ đừng nói đến các đại sư linh trận, tông sư linh trận, hay thầy thiên trận đỉnh nhất!"
"Thứ hai là thầy luyện đan, họ chỉ cần ngoắc tay một cái là có cả đám cường giả chạy tới bảo vệ ngay, chắc ngươi cũng biết đan dược quan trọng thế nào với võ giả đúng không?"
“Thứ ba là thầy luyện khí, các thầy luyện khí giỏi sẽ luyện chế ra thánh khí, mà ngươi có biết thánh khí không? Vũ khí mà môn chủ của chúng ta đang dùng là thánh khí đấy".
Chu béo kích động nói: "Những võ giả thuộc chức vụ thầy trận đạo, thầy luyện đan và thầy luyện khí đi đâu cũng không sợ chết đói, đã thế còn được người đời tôn sùng, ca tụng, sướng thật đấy!"
Chu béo nói với vẻ sùng bái.
“Hả? Thế à?"
Nghe thế, Mục Vỹ gật đầu rồi đi thắng.
"Này, ngươi có thái độ gì thế hả?", Chu béo khó hiểu hỏi: "Ba chức nghiệp này đều rất lợi hại đúng không? Ta chưa gặp ai giỏi ba cả lĩnh vực này bao giờ, nghĩ thôi đã thấy kích động rồi!"
"Ngươi thử nghĩ mà xem, vừa là thầy luyện khí, thay luyen đan, lại còn là thầy trận đạo tài giỏi, thế thì lợi hại biết bao! Chậc ... "
"Ta đây chứ đâu!", Mục Vỹ buột miệng nói.
"Đừng chém gió nữa, ngươi mà đòi á? Mà có phải ngươi chém gió chuyện luyện chế được đan dược ngũ phẩm không? Cẩn thận ngày mai đi gặp Xà tôn giả sẽ bị ăn đòn đấy!"
“Không đâu!"
Mục Vỹ mỉm cười rồi ngẩng đầu nhìn lên trời, nói: "Chu béo ... "
"Cái gì?"
"Ngươi nhớ lại những kẻ từng bắt nạt ngươi đi, mai ta sẽ xử lý hết".
Chu béo bĩu môi nói: "Nhiều lắm, các chủ quản của Tạp Dịch Đường, còn có đám đệ tử ngoại môn nữa, nào chỉ có bắt nạt, họ còn suýt giết ta luôn ấy. Nhưng ta quen rồi, ngươi định xử lý họ ư? Không có thực lực mạnh mà dám làm vậy là tự sát đấy!"
“Yên tâm, ngày mai ta sẽ cho ngươi mở mày mở mặt! Chỉ cần ... Xà tôn giả mà ngưoi nói phải that có địa vị ở Thiên Kiếm Sơn".
"Dưong nhiên, ngoai hao sac ra thì Xa ton gia tot lam, đen chuong mon con phải kính cẩn nữa mà, ngươi nghĩ sao?"
Chu béo cười nói: "Nhưng nếu ta có thể trở thành tạp dịch trên núi của Xà tôn giả thì tốt biết bao, ngươi không biết chứ, các đệ tử ngoại môn đều tranh nhau vị trí này đấy, vì không chỉ có thể học kiến thức về luyện đan, mà còn có thể ... hì hì ... "
Đương nhiên hắn ta chỉ coi những lời nói của Mục Vỹ là bông đùa, cho nên không hề để tâm.
Nhưng vài mẩu chuyện hài hước có thể khiến bọn họ thư thái trong những ngày vất vả, như thế cũng được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Mục Vỹ thức dậy lên núi, sau đó cùng Bạch Đồ Gian đến núi của Xà tôn giả.
Mục Vỹ chẳng hề lo lắng về buổi gặp gỡ này, hắn có thừa chiêu trò để bắt Xà tôn giả ấy phục tùng, chỉ có vẻ lo lắng của Bạch Đồ Gian khiến hắn thấy nghi hoặc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]