Nhưng dường như các lưỡi đao không gian đã cứa đứt hết kinh mạch của Mục Vỹ, nếu không nhờ những sức mạnh ôn hoà toả ra từ ấn ký màu xanh ở ngực thì chắc hắn đã chết rồi.
"Giờ thì mình thảm rồi, thực lực còn chưa tới cảnh giới Thông Thần, xem ra muốn hồi phục thì phải luyện chế đan dược thôi!"
Sức mạnh từ một bàn tay của Tra Khắc đã suýt lấy mạng Mục Vỹ, nếu ông ta thật sự xuất hiện thì chắc còn kinh khủng hơn, vì ít nhất ông ta cũng là cảnh giới Vũ Tiên.
Bây giờ, Mục Vỹ không dám sơ suất. Thiên Kiếm Sơn quản lý đệ tử tạp dịch tương đối lỏng lẻo, vì thế hắn có thể mượn thân phận này để làm lành vết thương trước rồi ủ mưu tiếp sau.
Kẽo kẹt, cánh cửa gỗ cũ nát bị đẩy mở, một người rón rén rời khỏi phòng, đi ra sân sau.
"Chu béo?"
Thấy nửa đêm nửa hôm, Chu béo lại dậy đi ra ngoài, Mục Vỹ cau mày.
"Hây ... hự ... "
Nhưng dưới ánh trăng qua khe cửa, Mục Vỹ ngẩn ra khi thấy Chu béo đang chăm chi luyện quyền cước.
Có lẽ Thiên Kiếm Sơn cũng là môn phái hạng nhất ở tiểu thế giới Tam Thiên, thực lực phi phàm, đệ tử nội môn phải tới hàng trăm nghìn người. Chu Kiệt chỉ là đệ tử tạp dịch, chuyên làm các việc vặt vãnh trên núi của đệ tử nòng cốt, cũng coi như đang chăm chỉ tu luyện.
Đệ tử tap dịch chỉ có ba con đường.
Một là làm việc ở Tạp Dịch Đường, quét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3738958/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.