"Sao lại hết cách? Lúc trước ngươi cứu ta thế nào thì cứu đệ ấy thế đi!"
Mục Vỹ rít gào.
"Đó là do ta bắt được một tia hồn phách của ngươi ngay lúc ngươi chết, đúng lúc đó Mục Vỹ ở Trung Châu cũng chết rồi nên ngươi mới được trùng sinh. Cậu ta thì đã chết từ lâu, sống lại kiểu gì!"
Tru Tiên Đồ bất lực.
"Huynh đừng buồn, đệ đã chết mấy nghìn năm rồi, không sao đâu. Đệ muốn được gặp huynh nên mới để lại một tia tàn hồn ấy chứ!"
Huyết Kiêu vui vẻ nói, trông y không bận lòng chút nào.
Nhưng nụ cười ấy càng làm Mục Vỹ day dứt hơn.
Neu han khong ở tại thế giới Vạn Thien thì đa co the đưa Huyet Kiêu đi sớm hơn rồi, đệ ấy không đồng ý cũng mặc kệ!
"Vả lại đệ chết sau huynhh mà, huynh may mắn được trùng sinh, tính ra thì đệ sống lâu hơn huynh nữa đấy!"
Thấy Mục Vỹ vẫn buồn bã, Huyết Kiêu cười an ủi: "Ca à, trong đại điện này chứa đựng tất cả những gì đệ có được lúc sinh thời đó. Huynh xem, thánh khí thượng phẩm mấy chục món, thánh khí cực phẩm cũng mấy món luôn, tiên khí ấy hả ... đệ không có!"
Y cười trừ, mặt lộ vẻ lúng túng.
"Huynh lấy mấy cái này đi đi. Giờ huynh làm lại từ đầu, tiến lên từng bước một. Đến khi huynh gặp lại bọn huynh đệ ở đại thế giới Vạn Thiên, sẽ không còn ai có thể đe dọa huynh nữa!"
Huyết Kiêu nói một thôi một hồi: "Nơi này không chỉ có thánh khí mà còn có rất nhiều thiên tài địa bảo. Bây giờ huynh là cảnh giới Niết Bàn tầng thứ chín mà nhỉ, chậc chậc, huynh mà gặp đệ lúc còn sống là đệ cười cho thối mặt, nhưng bây giờ đệ cũng cười thôi, hớ hớ ... "
"Tiểu đệ, Kiêu đệ, đệ mãi mãi là đệ đệ của Mục Vỹ ta!"
Mục Vỹ nhìn Huyết Kiêu, nước mắt lăn dài trên má, người khẽ run.
"Ca đừng khóc chứ. Đệ biết huynh xảo quyệt lắm, lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng, đừng nói trùng sinh xong khí phách bay màu luôn chứ?"
"Nhãi con này ... "
"Ca, tàn hồn của đệ không kéo dài được lâu, nhưng trước khi đi, đệ sẽ làm giúp huynh một chuyện!"
"Sao?"
"Huynh phải hứa với đệ rằng chỉ khi nào đủ mạnh mới được nghĩ đến chuyện trả thù cho đệ!"
Huyết Kiêu mỉm cười, giơ tay lên.
Tàn hồn của y từ từ phiêu tán, hóa thành một giọt máu nhỏ xoay quanh Mục
Vỹ.
"Sau khi huynh đi, đệ đã tự sáng lập một môn công pháp tên là Vạn Cổ Huyết Điển, mong rằng sau này huynh sẽ gặp được người thích hợp để thu làm đồ đệ và truyền thụ bộ công pháp này cho người đó. Ngoài ra, đệ hóa Huyết Luyện Chi Thể mà mình luyện ra được sau mười nghìn năm thành sức mạnh giúp cho huynh đột phá, tiến vào cảnh giới Chuyển Thể. Đây là điều duy nhất mà Kiêu đệ có thể làm cho huynh!"
Huyết Kiêu nói ra những lời đầy đau thương. Một lát sau, giữa đại điện chỉ còn lại tiếng vù vù.
Hình dáng y dần tan biến, gương mặt tươi cười sắp sửa tan vào hư không.
"Kiêu đệ, Kiêu đệ!"
Thấy Huyết Kiêu sắp biến mất, Mục Vỹ với tay muốn giữ lấy cậu nhưng bị hụt, chẳng còn gì hắn có thể chạm đến.
Ngay sau đó, chín tầng hồn đàn trong cơ thể Mục Vỹ phát ra tiếng ầm ầm.
Chín tầng hồn đàn của hắn bắt đầu dung hợp.
Tử Liên Yêu Hỏa, Vạn Kiếp Quy Hỏa, Cửu Thiên Chân Lôi, Thất Vũ Thể Điện, Hắc Ngục Ngân Thủy, đủ thứ sức mạnh trong người hòa lẫn vào nhau.
Giữa những âm thanh đùng đùng đinh tai nhức óc, cơ thể Mục Vỹ như biến thành luyện ngục.
Các loại sức mạnh đều có ý thức bản ngã rất cao, thứ gì cũng không muốn bị Mục Vỹ chế ngự.
Giờ phút này, những đốm sáng màu máu hình thành từ tàn hồn của Huyết Kiêu xoay quanh và bao trùm lấy người Mục Vỹ, quy những thứ sức mạnh kia về một mối.
Trong chốc lát, đầu óc Mục Vỹ đình trệ, toàn thân hắn phát ra tiếng sấm rền như sắp nổ tung.
Nghe choáng hết cả tai.
Mục Vỹ ngồi xếp bằng xuống đất.
Trong cảnh giới Tam Chuyển, chuyển thứ nhất là Chuyển Thể, chuyển thứ hai là Chuyển Hồn, chuyển thứ ba là Chuyển Phách. Sau Tam Chuyển sẽ bước vào giai đoạn vũ hóa thành tiên, đạt đến cảnh giới Vũ Tiên cao thâm khó lường!
Lúc này, chín tầng hồn đàn của Mục Vỹ trộn lẫn thành một, sau khi năm loại sức mạnh hoàn toàn dung hợp sẽ là Chuyển Thể!
Võ giả cảnh giới Chuyển Thể không chỉ mạnh ở lượng chân nguyên hùng hậu mà còn có khả năng cường hóa gấp trăm lần khi bùng nổ sức chiến đấu, cường độ cơ thể cũng cao hơn võ giả cảnh giới Niết Bàn không biết bao nhiêu lần.
Đây là bước chuyển vô cùng quan trọng trong cảnh giới Tam Chuyển.
Nhưng lúc này Mục Vỹ thấy cơ thể mình như sắp phát nổ vậy.
Chín tang hồn đan của han vốn được hình thành từ nhiều nguồn khác nhau, gồm năm loại sức mạnh và các thiên tài địa bảo, bình thường chúng chẳng đả động gì đến nhau.
Nhưng bây giờ phải cưỡng chế cho năm loại sức mạnh đó làm một, chẳng khác gì ép năm con thánh thú tính cách khác nhau một trời một vực ở với nhau vậy.
Khó như lên trời!
Tuy thế, trong tâm trí Mục Vỹ giờ đây chỉ có hình ảnh Huyết Kiêu, chỉ có người đệ đệ đã chết của mình, bóng hình màu đen ấy cùng với núi Huyền Không.
Những đốm sáng màu máu vây quanh người Mục Vỹ kín kẽ, không để lộ một khe hở nhằm bảo vệ hắn khỏi nỗi thống khổ ấy.
Hắn đã không còn cảm giác gì với đau đớn nữa.
"Có là năm con thần thú ta cũng trói chứ đừng nói là các ngươi!"
Mục Vỹ trầm giọng quát, cứng rắn ngồi yên tại chỗ.
Gào ...
Một tiếng gào truyền đến từ đáy sông, một bóng người rẽ nước nhảy lên mặt đất.
"Mục Vỹ!"
Thấy người vừa nhảy ra khỏi lòng sông, Vương Chí Kiệt kinh ngạc đứng phắt dậy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]