"Sao lại hết cách? Lúc trước ngươi cứu ta thế nào thì cứu đệ ấy thế đi!"
Mục Vỹ rít gào.
"Đó là do ta bắt được một tia hồn phách của ngươi ngay lúc ngươi chết, đúng lúc đó Mục Vỹ ở Trung Châu cũng chết rồi nên ngươi mới được trùng sinh. Cậu ta thì đã chết từ lâu, sống lại kiểu gì!"
Tru Tiên Đồ bất lực.
"Huynh đừng buồn, đệ đã chết mấy nghìn năm rồi, không sao đâu. Đệ muốn được gặp huynh nên mới để lại một tia tàn hồn ấy chứ!"
Huyết Kiêu vui vẻ nói, trông y không bận lòng chút nào.
Nhưng nụ cười ấy càng làm Mục Vỹ day dứt hơn.
Neu han khong ở tại thế giới Vạn Thien thì đa co the đưa Huyet Kiêu đi sớm hơn rồi, đệ ấy không đồng ý cũng mặc kệ!
"Vả lại đệ chết sau huynhh mà, huynh may mắn được trùng sinh, tính ra thì đệ sống lâu hơn huynh nữa đấy!"
Thấy Mục Vỹ vẫn buồn bã, Huyết Kiêu cười an ủi: "Ca à, trong đại điện này chứa đựng tất cả những gì đệ có được lúc sinh thời đó. Huynh xem, thánh khí thượng phẩm mấy chục món, thánh khí cực phẩm cũng mấy món luôn, tiên khí ấy hả ... đệ không có!"
Y cười trừ, mặt lộ vẻ lúng túng.
"Huynh lấy mấy cái này đi đi. Giờ huynh làm lại từ đầu, tiến lên từng bước một. Đến khi huynh gặp lại bọn huynh đệ ở đại thế giới Vạn Thiên, sẽ không còn ai có thể đe dọa huynh nữa!"
Huyết Kiêu nói một thôi một hồi: "Nơi này không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3736728/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.