Cái gì?
Nghe Mục Vỹ nói vậy, Vương Chí Kiệt còn nghi mình nghe nhầm.
Xuống dưới ư?
Tiểu tử này lại giở trò quỷ gì vậy?
Dù đàn quái ngư màu đỏ máu vừa xuất hiện dưới sông không đông, nhưng bọn họ còn đang trốn không kịp mà nó lại còn nhảy xuống? Thế chẳng là tự sát hay sao?
"Người yên tâm, con sẽ không sao đâu!"
Mục Vỹ mỉm cười, sau đó nghiêng người nhảy tòm xuống sông.
"Tiểu tử này ngu quá đi mất thôi!"
Thấy Mục Vỹ nhảy xuống sông, Huyết Vương bật cười nói: "Người ta còn đang né không kịp mà hắn còn nhảy xuống, đúng là chán sống rồi!"
“Bây giờ không phải lúc thảo luận vấn đề này đâu, mau rút thôi!"
Vũ tiên tử nói: "Không là chết cả lũ bây giờ!"
Dứt lời, Vũ tiên tử và Huyết Vương vội vã chạy lại đầu bên kia.
Hai đoàn quân vừa chậm trễ một chút là lại có tiếng tõm vang lên ngay, lập tức có cả trăm người bị đàn quái ngư kéo xuống nước va biến thành thi thể.
Bây giờ, Vương Chí Kiệt đang làm đúng theo lời Mục Vỹ dặn, bảo mọi người ngồi xuống và yên phận chờ ở đây.
Nhưng, Mục Vỹ đột nhiên quay người nhảy xuống sông thật sự khiến ông ấy vô cùng bất ngờ.
Song Mục Vỹ làm gì cũng có tính toán nên ông ấy cũng không ngăn cản.
Đành ngồi yên đây chờ thôi vậy!
Dòng sông máu, đàn quái ngư màu máu, từ sau khi xuống dưới này, thứ gì cũng có màu máu, nhưng ban đầu Mục Vỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3736725/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.