Thấy cha mình giao đấu cùng phu quân và con trai, sao bà ấy không đau lòng cơ chứ?
Nhưng khi thấy con trai mình bị giết, bà ấy không thể chịu được nữa. Hôm nay, bà ấy đã cứu con trai mình, liệu sau này khi Mục Vỹ quay lại, người chết có phải là cha của bà ấy không?
Vỹ Tâm Dao không dám, mà cũng không muốn nghĩ tiếp.
"Dù nó có ở đâu thì ta cũng sẽ tìm ra và giết nó, ta không thể để lại mầm mống tai hoạ cho nhà họ Vỹ được. Di Không Châu đã cứu nó một mạng, nhưng Tra Khắc ma đế là ai cơ chứ? Trước đó, nó đã trúng một kiếm của ta, sức mạnh hồn đàn vốn đã bất ổn, thêm một đòn của Tra Khắc nữa chắc là chết luôn rồi, con tưởng nó vẫn còn sống sao?"
"Nếu cha cho rằng thẳng bé đã chết thì còn gì phải lo nữa?"
Vỹ Thăng Không cười lạnh nói: "Trong lòng con cũng không rõ là nó sống hay chết còn gì".
"Kiểu gì ta cũng phải giết nó!"
Nói xong câu đó, Vỹ Thăng Không quay người đi thẳng.
Vỹ Minh bị đại quan của Ma toc tiêu diệt là tin tức khiến cả Trung Châu phải chấn động.
Điều khiến họ kinh ngạc là ma đế của Ma tộc phải ra tay thì mới phá huỷ thành Đông Vân được, một trong bốn đại ma hoàng đã chết, Mục Thanh Vũ bị phong ấn, còn Mục Vỹ thì đã chết.
Tin tức này khiến cả Trung Châu phải sục sôi.
Lúc này, có các bóng người đang đứng trên không của thành Đông Vân.
Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã đứng đó, nhìn đống hoang tàn ở bên dưới mà ngấn lệ.
"Ta biết ngay tên khốn này lừa chúng ta mà!", Tần Mộng Dao vung tay, chiếc vòng tay bằng băng trên cổ tay lập tức vỡ nát.
“Vỹ ca, huynh ấy ... "
Vương Tâm Nhã vốn mềm lòng hơn Tần Mộng Dao nên không nhịn được nữa, bật khóc nức nở. Những người khác nghe thấy tiếng khóc không thể kìm nén này thì cũng oà lên theo.
Gâu gâu ...
Đột nhiên có tiếng chó sủa vang lên, Tiểu Hắc chạy từ đống đổ nát về phía Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã, nhưng sau đó nó chỉ nằm đó rồi ngủ say sưa, chứ không ra hiệu gì cả.
"Bây giờ không phải là lúc khóc lóc!"
Tần Mộng Dao cao giọng nói, nhìn thành Đông Vân đổ nát, cô ấy lại nói tiếp: "Điện Khiếu Nguyệt vẫn còn, chứng tỏ thực lực chính của Vỹ Minh chúng ta vẫn còn. Thứ duy nhất mất đi chính là minh chủ, nhưng chúng ta cứ khóc lóc ở đây thì sẽ có kẻ ở nơi khác cười nhạo".
“Chúng ta chẳng những không được khóc, mà còn phải cười cho họ thấy rằng không có Mục Vỹ thì Vỹ Minh vẫn sẽ tồn tại. Vì huynh ấy, chúng ta phải bước tiếp để trả thù cho huynh ấy".
Phải công nhận rằng thần phách Băng Hoàng thức tỉnh của Tần Mộng Dao đúng là thần thú của cửu thiên, điều này khiến cô ấy có khí chất của vương tộc, chỉ một câu nói thôi đã khiến mọi người vực dậy tinh thần.
“Mặc Dương, thu dọn chiến trường đi! Chúng ta sẽ ở lại đây và bắt đầu lại từ đầu, chứ không đi đâu hết".
Tần Mộng Dao nói tiếp: “Vỹ Minh vẫn còn, chúng ta sẽ bắt tay xây dựng lại một thành trì mới là Vỹ Thành ở ngay nơi này!"
Giọng nói hiên ngang đầy chấn động dội vào tai mọi người.
Không biết từ lúc nào, tin tức Mục Thanh Vũ bị Ma tộc phong ấn và nhốt vào trong Ma Uyên, còn Mục Vỹ thì đã chết truyền ra ngoài, Lôi Thần Cốc ở Trung Chau Dại Luc đa co vẻ cuong the khi đoi mat voi su xam chiem của Thanh Tước Môn.
Thậm chí Tụ Tiên Các và Thánh Đan Tông cũng phản kháng lại bộ tộc Cốt Yêu mạnh mẽ.
Dường như khi hai cha con họ biến mat, mot mat khiến họ không còn nỗi lo về sau khi đối mặt với dị tộc nữa, mặt khác thì khiến họ thấy được sự lợi hại của dị tộc, cho nên phải ra sức chiến đấu.
Kết thúc một trận đại chiến, Trung Châu đã có sự trở mình mới.
Theo thời gian, khi trận đại chiến đã khép lại được hơn một năm, giao chiến giữa các thế lực lớn và dị tộc không còn gay gắt như lúc đầu nữa, mà biến thành kiểu đánh giang co.
Qua một năm phát triển, Vỹ Thành đã có diện mạo mới, được xây dựng lại sát điện Khiếu Nguyệt.
Bây giờ, Vỹ Minh đã dung nhập với thánh địa Trì Dao, bốn thế lực lớn siêu cấp trên hạng nhất đã hợp thành một thể và trở thành Vỹ Minh mới.
Đại Lục cũng không còn chín thế lực lớn nữa, mà là bảy. Cùng lúc đó, Thánh Tước Môn, Thất Tinh Môn, Ma tộc và bộ tộc Cốt Yêu cũng bắt đầu triển khai các hoạt động của mình ở Trung Châu.
Long mạch rốt cuộc là gì thì họ cũng không rõ, nhưng nhờ bắt được nhiều quân của bốn dị tộc lớn nên họ cũng biết được một tin tức.
Dường như bốn dị tộc lớn không hề sốt sang, họ cai cam người ở Trung Châu lâu dài, thi thoảng lại xảy ra xô xát với bảy thế lực lớn, nhưng chỉ dừng lại ở tranh đấu trong phạm vi cực nhỏ.
Trận đại chiến lớn như năm ngoái gần như không hề xảy ra nữa.
Trung Châu Đại Lục chính là trung tâm của Thiên Vận Đại Lục rộng lớn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]