Sau nụ cười ấy, Vỹ Thăng Không thấy có một luồng khí lạnh cuốn lấy cơ thể mình.
Gâu gâu ...
Ngay sau đó đã có một bóng đen lao nhanh tới, Khiếu Nguyệt Thần Khuyển Tiểu Hắc phồng to người lên hàng trăm mét, sau đó đứng trước mặt Mục Vỹ.
Hành động này của nó như thể tuyên bố, không một ai được tới gần Mục Vỹ.
"Cút ngay, con nghiệt súc này!"
Vỹ Thăng Không cầm kiếm Phá Hư, sau đó lạnh mặt lao tới.
“Gâu gâu ... ”
Lúc này, Tiểu Hắc đã bị chọc giận, nó không chút sợ hãi xông ra.
“Ta quên không nói cho ông biết, ông ngoại này, Tiểu Hắc là thánh thú đấy. Dù nó không biết nói tiếng người, nhưng thực lực thì ... đủ để giết ông đấy!"
Mục Vỹ khẽ lên tiếng rồi mỉm cười.
Nụ cười ấy dần tắt, thay vào đó là sát ý lạnh băng.
Hôm nay, để dụ cha hắn ra mặt, Vỹ Thăng Không đã ra đòn quyết định.
Còn Tụ Tiên Các, Lục Ảnh Huyết Điện, Ma tộc và Thất Tinh Môn cũng giở hết mọi bản lĩnh ra để đối phó với hai cha con họ.
Hôm nay sẽ là trận chiến một mất một còn.
Gâu ...
Tiếng chó sủa vang vọng trong Vỹ Minh, dù có kiếm Phá Hư trong tay, nhưng Vỹ Thăng Không vẫn bị Tiểu Hắc áp chế.
Ở một phía khác, bốn đại ma hoàng chỉ có thể chèn ép Huyền Vũ Phi Thiên Trận.
Nhưng mọi người của Vỹ Minh chỉ núp trong đại trận mà không hề ló mặt ra, chỉ có các loại bom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3732478/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.