"Nói nhảm hoài không biết chán à!"
"Cái gì?"
"Ta nói ngươi nói nhảm nhiều quá!"
Mục Vỹ mất kiên nhẫn: "Ngươi có thời gian chém gió mình lợi hại thế nào thì lo mà nhìn cho kỹ người ngươi có bị gì không kìa!"
Vừa nghe Mục Vỹ nói vậy, Quân Vô Tà nhanh chóng cuối đầu quan sát. Bỗng dưng y thấy trên khung xương của mình có nhiều vết nứt kì lạ.
"Ngươi ... "
"Ngươi tưởng thiên hỏa của ta là để cho ngươi rèn luyện bản thân chắc?", Mục Vỹ trào phúng: "Không ai nắm rõ nhược điểm của bộ tộc Cốt Yêu hơn ta. Có bao giờ ngươi nghĩ rằng ngươi hấp thu được thiên hỏa của ta để tăng thêm sức mạnh, nhưng ta vẫn còn có Cửu Thiên Chân Lôi chưa?"
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Quân Vô Tà sợ hãi nhìn Mục Vỹ.
"Ta? Nếu ta noi ta là chủ nhan của đại điện này thì ngưoi có tin không?"
"Không thể nào!"
"Vậy đấy!", Mục Vỹ thở dài: "Tuy khó tin nhưng đó lại là sự thật, cũng giống như sự thật ngươi sẽ chết trong tay ta vậy".
Mục Vỹ cuộn chặt bàn tay làm phát ra tiếng rắc rắc. Quân Vô Tà thê lương kêu
gào
Từng khúc xương đang rơi ra khỏi người y.
"Đừng giết ta, không được giết ta!"
Quân Vô Tà hét toáng: "Ta là Ngũ hoàng tử của bộ tộc Cốt Yêu, là con trai của cốt yêu vương, ngươi mà giết ta là chết chắc đấy!"
"Hừ, ta đây còn từng là chua tể của tiểu thế giới Tam Thiên đây này!"
Mục Vỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3728307/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.