"Cửu Minh Quỷ Khóc!"
Thạch Trung Nguyên hét lên rồi giữ nguyên miệng, phát ra tiếng thét chói tai làm lòng biển dậy sóng. Tiếng rít gào ấy len lỏi theo những cơn sóng cuộn trào vào biển sâu và dội vào tai Mục Vỹ.
"Khóc? Khóc cái đầu ông!"
Mục Vỹ lớn tiếng nạt lại rồi vung kiếm Hắc Uyên chém một nhát. Kiếm thế mạnh mẽ kết hợp với thực lực cảnh giới Niết Bàn tầng thứ tư hiện nay của hắn.
Đường kiếm kia tạo ra những làn sóng ngược chiều với những gợn sóng trước đó, tiến thẳng về phía Thạch Trung Nguyên.
"Hư' ... "
Thạch Trung Nguyên đau đớn kêu rên, sắc mặt trở nên nhợt nhạt. Ông ta cứng họng nhìn Mục Vỹ.
"Lão già khốn kiếp, ta đã nể mặt mà ông còn không biết điều!"
Mục Vỹ lao vọt đến, sóng bập bềnh dưới chân, kiếm Hắc Uyên theo đà bổ xuống Thạch Trung Nguyên.
Đúng là hai người cùng ở Niết Bàn tầng thứ tư đấy, nhưng Mục Vỹ có đến hai hồn đàn được ngưng luyện từ thiên hỏa và Cửu Thiên Chân Lôi, sợ gì Thạch Trung Nguyên.
Thực lực có mạnh hay không có thể se liên quan đến thời gian bước vào một cảnh giới, nhưng điều này không đúng với Mục Vỹ chút nào.
Với khả năng lĩnh ngộ của một Tiên Vương, mỗi lần đột phá hắn đều chắc chắn rằng căn cơ của mình đủ vững chắc mới đột phá, tuyệt đối không cho phép tỳ vết nào xảy ra.
Không thế thì làm gì có chuyện cảnh giới của hn mới chỉ là Niết Bàn tầng thứ tưʼ.
Phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3726882/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.