Chương trước
Chương sau
“Sư phụ vốn thách thức thoát xác thành tiên, liều mạng với trời, nhưng chẳng may sơ suất nên đã hoàn toàn thất bại, đến phong ấn cũng suýt không áp chế được, vì thế việc ta có thể làm bây giờ là ... Doãn Nhi, con lại đây".

"Da!"

"Điều ta có thể làm bây giờ chỉ là giúp con một tay!"

Dứt lời, thánh nữ mỉm cười rồi khẽ vuốt má Tiêu Doãn Nhi.

Ngay sau đó, Tiêu Doãn Nhi chỉ thấy có một luồng sức mạnh vô cùng thuần khiết ở trong đầu xuyên thẳng qua cơ thể của mình rồi di chuyển khắp nơi.

Chín tầng hồn đàn mà thánh nữ đang ngồi chợt loé lên tia sáng kỳ lạ, sau đó bay vào trong người Tiêu Doãn Nhi.

"Sư phụ!"

“Hôm nay, ta sẽ tặng cho con hết chín tầng hồn đàn này. Từ nay trở đi, thánh địa Trì Dao trông cậy cả vào con, Doãn Nhi, nhớ tuyệt đối không được làm sư phụ thất vọng!"

Nói rồi, gương mặt của thánh nữ dần trắng bệch, da dẻ ở tay cũng trở nên nhăn nheo.

"Sư phụ ... "

"Hãy nhớ hồn đàn mà ta truyền cho con đã dung hợp với bản mệnh của con rồi, dẫu sao cũng được dung nhập từ bên ngoài nên con cần phải chăm chỉ rèn luyện võ kỹ công pháp của thánh địa thì mới có thể dung hợp hoàn toàn được. Bây giờ, Ma tộc tới xâm chiếm, các trưởng lão của thánh địa ta có thể ứng phó, con cứ ở đây mà chuyển hoa sức mạnh của hồn đàn để biến nó thành của mình".

“Vâng!"

Tiêu Doãn Nhi rơi lệ nhìn đôi mắt của Trì Dao thánh nữ dần khép lại.

“Đời này ta chỉ có lỗi với một mình ông ấy, ta thật lòng xin lỗi ông ấy ... "

Trì Dao thanh nữ khe noi mot cau rồi trut hơi tho cuối cung.

Tiêu Doãn Nhi không kềm chế được ôm mặt khóc.

Nhưng một lát sau, cô ấy đứng dậy, tiếp tục đeo chiếc khăn che mặt màu trắng lên, sau đó bước xuống chín tầng hồn đàn, có tia sáng loé lên, cô ấy đẩy cửa đi ra ngoài.

"Từ nay về sau, ta không còn là Tiêu Doãn Nhi nữa, mà thánh nữ của thánh địa Trì Dao!"

Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong hang động rồi dần vọng ra xa.

Cùng lúc đó, Lôi Chấn Tử đứng ở trên cao bên ngoài thánh địa đang quan sát nơi này từ phía xa.

"Bà hà tất phải làm vậy!"

Ông ta khẽ thở dài một hơi rồi quay người rời đi.

Coi như chưa từng có gì xảy ra.

Đại chiến của con người và Ma tộc vẫn đang diễn ra ở trung Châu Đại Lục.

Nhưng lần này, cuộc chiến chỉ kéo dài hơn một tháng là kết thúc.

Ba trăm nghìn đại quân của Ma tộc vây đánh Lục Ảnh Huyết Tông đã binh bại như núi đổ sau khi nơi này có một Huyết Vương xuất hiện, thậm chí đến hai ma vương còn bị giết và luyện chế thành huyết thi để phục vụ cho nơi này.

Hai đại quân đã bị phá tan, phe tấn công thánh địa Trì Dao mãi không giành được thắng lợi nên cuối cùng đành rút lui.

Ma tộc cũng có điểm lo lắng.

Ba đại quân chỉ còn lại một, nếu các thế lực lớn ở Trung Châu chợt tổng tấn công Ma tộc thì kiểu gì họ cũng thất bại thảm hại.

Nếu các cao nhân ẩn sĩ của Trung Châu không xuất hiện còn được, chẳng may kinh động đến họ thì đến ma sử Sát Minh có thực lực cao cường cũng khó mà khắc phục được hậu quả.

Vì thế sau khi cân nhắc thiệt hơn, y đã quyết định rút quân.

Cuối cùng, ba trăm nghìn đại quân của Ma tộc đều tập trung hết ở thành Phù Dư, đóng cửa không ra ngoài.

Các thế lực lớn của nhân loại đã có thể thở phào một hơi.

Nhưng mọi người vẫn lờ mờ phát hiện có điểm bất thường ở Đại Lục.

Đầu tiên là Lôi Thần Cốc tuyên bố chuyển tới Thông Thiên Phong, nơi đó cách Lôi Thần Cốc mấy trăm nghìn dặm.

Tiếp đến là Lục Ảnh Huyết Tông có một Huyết Vương với thực lực mạnh mẽ xuất hiện, y giỏi tà thuật, lại xuất quỷ nhập thần nên khó ai đề phòng được.

Cuối cùng là tin tức từ phía thánh địa Trì Dao, Trì Dao thnh nữ tiền nhiệm tuyên bố từ bỏ vị trí, thánh nữ mới bắt đầu tiếp quản mọi công việc của thánh địa.

Trung Châu Đại Lục chỉ rơi vào hỗn loạn trong một thời gian ngắn là bình ổn trở lại, nhưng sự bình yên này lại có vẻ kỳ lạ.

Đợt này, Vỹ Minh rất im hơi lặng tiếng, thậm chí nếu không nhờ các hoạt động mua bán bom thì mọi người trên Đại Lục khéo đã quên luôn nơi này.

Nhưng một khi nhắc đến Mục Vỹ, ký ức trong sâu thẩm mỗi người lại trỗi dậy mạnh mẽ.

Mục Vỹ đang ngồi xep bang suy nghĩ gì đo tren ba tang hon đan có một tầng phát sáng ánh vàng lấp lánh trong một căn mật thất của Vỹ Minh.

Lần tấn công thứ hai của Ma tộc đã bị ngăn chặn, sự thật cho thấy lần thứ nhất là một trăm nghìn đại quân chia nhỏ ra để tấn công, nhưng lần thứ hai là một triệu quân tập trung tấn công ba thế lực lớn, song đều thất bại.

Đã nửa năm trôi qua từ lần tấn công vừa rồi của Ma tộc.

Chẳng dễ gì Đại Lục mới được êm ấm nửa năm, nhưng trong khoảng thời gian này, mọi người vẫn chưa thể yên tâm được.

Vẫn còn ba trăm nghìn đại quân của Ma tộc đang đóng quân ở thành Phù Dư - nơi ở gần Ma Uyên, điều này như cái gai trong mắt của mọi người!

Nhưng chẳng ai có thể nhổ nó đi được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.