Mục Vỹ ra ngoài phòng luyện khí rồi thở hắt ra.
"Tịch Diệt Lôi Châu!"
Hắn nhoẻn môi cười.
Đây là loại bom thứ ba mà hắn chế tạo được đến nay.
Tuy nhiên, khác với bom Hắc Viêm và bom Lôi Viêm, món "đồ chơi" này không thể sản xuất đại trà được. Dù có phương pháp luyện chế của hắn thì bọn Cổ Vũ Phàm cũng không tài nào thành công.
Boi le Tịch Diet Loi Châu chỉ được hình thành khi có sự kết hợp giữa thiên hỏa và Cửu Thiên Chân Lôi.
Chưa kể, ngay cả khi hắn tự mình luyện chế thì cũng chỉ tạo ra được tối đa mười quả một ngày.
Không có cách gì để chế tạo Tịch Diệt Lôi Châu với quy mô lớn.
Nhưng uy lực của nó lại là mạnh nhất.
Mục Vỹ chắc chắn rằng nếu bây giờ lại đối đầu với mấy tay ma vương cảnh giới Niết Bàn tầng thứ sáu như Mộng Yểm, Mị Ảnh, chỉ cần Tịch Diệt Lôi Châu thôi cũng đủ cho chúng xuống địa ngục rồi chứ không cần đến mười nghìn quả bom Hắc Viêm nữa.
"Mặc Dương, thời gian tới Vỹ Minh chúng ta sẽ không can dự vào tranh chấp giữa bất kỳ thế lực nào, bọn Ma tộc đến thì đánh, không đến thì đừng quan tâm gì khác", Mục Vỹ dặn dò: "Bên cạnh đó, con hãy tiếp tục cho sản xuất bom Hắc Viêm và bom Lôi Viêm số lượng lớn. Phe phái nào cần mua thì bán với giá cao hơn giá gốc gấp đôi, trừ Vũ Tiên Mon và điện Tam Cực!"
"Cao hơn giá gốc gấp đôi luôn á!"
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3726550/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.