Uỳnh uỳnh ...
Ngay sau đó, các tiếng nổ inh tai nhức óc vang lên không ngớt.
Ba nghìn quân đứng trước quảng trường của điện Tam Cực lập tức bị hất bay.
Nhieu binh sĩ trong doan quan cua Ma toc tham chi con khong kip keu ren một tiếng nào, đã tan thành mây khói.
Ba nghìn quân lập tức bị tiêu diệt sau tiếng hô của Mục Vỹ, giờ chỉ còn lại tứ chi với xương cốt đứt lìa.
Đến hai ma tướng cảnh giới Niết Bàn dẫn đầu cũng cụt tay què cẳng, nội tạng nổ tung.
Những tên thuộc hạ nhat bom Hắc Viêm lên đương nhiên sẽ nộp cho hai ma tướng xem, nhưng hành động này đã lấy mạng của họ.
Vụ nổ này đã khiến cho cả đoàn quân của Ma tộc và người của điện Tam Cực sợ mất mật.
Cái gì vậy?
“Trời ơi! Không phải ta bị hoa mắt đấy chứ?"
"Hả? Ngươi bảo gì? Nói to lên!"
“Mẹ kiếp! Thứ quái quỷ gì vậy?"
Các tiếng kinh hô liên tục vang lên trong đám người.
Đến ba người Vương Chí Kiệt cũng há hốc mồm kinh ngạc, hoàn toàn không biết gì.
Mục Vỹ phủi tay rồi nhìn Ma Cách ở phía trên cao, cười nói: "À quên đấy, đại ma vương Ma Cách này, ta còn chuyện này muốn nói cho ông biết nữa. Ban nãy, lúc ta đi vào điện Tam Cực, có tiện tay ném không ít thứ này ở bên ngoài, hình như khoảng trăm mấy viên thì phải!"
Nghe thấy thế, Ma Cách biến sắc mặt, vội vàng hô toáng lên: "Rút quân!"
“Rút? Quá muộn rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3724378/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.