Khi mặt trời đã lên cao, các thủ lĩnh của Vỹ Minh đều đã có mặt đầy đủ.
Bây giờ, Mục Vỹ không còn phải che giấu thân phận nữa, hắn đường hoàng đi tới đại sảnh rồi ngồi vào vị trí cao nhất.
“Thời hạn ba ngày đã hết, chắc hôm nay Thánh Đan Tông và Tụ Tiên Các sẽ mang tiền tới, mà sao các ngươi có vẻ căng thẳng thế?"
Mục Vỹ nhìn mọi người rồi ngáp dài một cái.
Thấy dáng vẻ thảnh thơi, chuẩn bị thu tiền của Mục Vỹ, mọi người đều câm
nín.
Minh chủ thì sẵn sàng nhận tiền rồi, nhưng Thánh Đan Tông và Tụ Tiên Các người ta khéo vừa giao tiền và đưa người đi xong thì sẽ có cả đội quân tiến đánh đấy.
"Trông vẻ mặt u ám của các ngươi kìa, cứ như kẻ địch đang đứng ngay trước mặt rồi ấy. Có việc gì thì đi làm đi, mau dọn kho chuẩn bị còn cất Linh Tinh, tám trăm triệu Linh Tinh đủ để chúng ta chiêu mộ binh sĩ và phát triển lớn mạnh hơn đấy!”
Mục Vỹ xoa tay rồi nói.
“Minh chủ, đến rồi, đến rồi ạ!", một bóng người vội vã chạy từ bên ngoài đại sảnh vào.
“Cái gì đến?"
"Người của Thánh Đan Tông và Tụ Tiên Các ạ, phía Tụ Tiên Các là Thạch Trung Nguyên, còn Thánh Đan Tông là Thánh Vũ Phong".
“Đến rồi thì tốt, đi, cùng ta ra ngoài lấy Linh Tinh!"
Mục Vỹ vẫy tay, dẫn mọi người rời khỏi đại sảnh.
"Các ngươi làm gì thế hả! Sao ai cũng trang bị lắm thế, ta bảo đi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3720075/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.