"Kết trận!”
Mục Vỹ mỉm cười rồi nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Vương Tâm Nhã, kéo đi tới nơi tiếp theo.
"Kết trận ư?"
“Ừm, sao thế? Muội không biết đại trận à?"
Vương Tâm Nhã gật đầu nói: "Muội có biết, điện Tam Cực cũng có đại trận mà, nhưng trận pháp ấy chỉ được làm một cách qua quýt thôi, thực chất chỉ có thể đề phòng các phường trộm cắp lén lẻn vào điện Tam Cực để quấy rối, chứ thật sự thì không làm gì được võ giả cảnh giới Niết Bàn cả".
"Đúng thế! Cho nên trận pháp mà ta thiết kế chính là đại trận có thể cản bước cường giả cảnh giới Niết Bàn!”
So với thầy luyện đan hay thầy luyện khí thì làm thầy trận pháp phức tạp hơn nhiều.
Nhưng trận pháp ở Thiên Vận Đại Lục không có hệ thống gì cả, mà cũng không có đại sư trận pháp riêng biệt để kết trận.
Thầy trận pháp giỏi phải dựa vào các loại thiên tài địa bảo thì mới có thể kết hợp sức mạnh của tự nhiên một cách tuyệt diệu, sau đó tạo ra một bức tường thành kiên cố.
Ngược lại với Thiên Vận Đại Lục, những thứ này lại khá có hệ thống ở tiểu thế giới Tam Thiên.
Thầy trận pháp giỏi có địa vị cao hơn thầy luyện đan và thầy luyện khí một chút.
Trận pháp loại nhỏ có thể ngăn địch, giết người; trận pháp loại lớn thì có thể bảo vệ nơi ở, trận pháp càng lớn thì mức độ bảo vệ càng cao.
Dù là một Tiên Vương, nhưng Mục Vỹ cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3719792/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.