“Mọi chuyện đều do huynh làm ư?”
“Không muội nghĩ ta chạy đến một nơi không có kho báu này làm gì?”
Mục Vỹ cười nói: “Đảo Thiên Tà, Lục Ảnh Huyết Tông và Thánh Đan Tông là ba môn phái lớn được liệt vào danh sách phải tiêu diệt của ta. Ta vô ý chọc vào họ, nhưng họ không chừa cho ta một con đường sống nào. Giờ thì xem ai độc ác hơn, ai lợi hại hơn!”
“Theo những gì muội biết thì lần này Thánh Vũ Dịch lệnh cho Bắc Nhất Vấn Thiên mang Cổ Ngọc Long Tinh đó đến chỉ để đối phó huynh đấy!”, Tần Mộng Dao lo lắng nói.
Cổ Ngọc Long Tinh được sinh ra từ thiên hoả.
Thứ này vô cùng lợi hại, có uy lực không thua gì địa khí cực phẩm, nếu được luyện chế thêm thì có thể sánh ngang với thiên khí.
“Đối phó ta?”
Mục Vỹ bật cười nói: “Đúng là Cổ Ngọc Long Tinh rất lợi hại, nhưng Bắc Nhất Vấn Thiên đó có thể điều khiển nó được hay không mới là điều quan trọng. Chuyến này, nhất định Bắc Nhất Vấn Thiên sẽ phải trả giá!”
“Đúng!”, Tần Mộng Dao phẫn hận nói: “Người này rất phiền phức, muội cũng không thèm để ý tới hắn!”
“Sao? Xem ra Dao Nhi của ta cũng hay bị người ta bắt nạt nhỉ!”
“Đương nhiên rồi!”, Tần Mộng Dao nói: “Muội ở Thánh Đan Tông được nhiều người thích lắm đấy, nếu huynh còn không tới thì khéo muội chạy theo người ta rồi!”
“Chạy? Muội có chạy thoát khỏi bàn tay của ta không hả?”
Mục Vỹ mỉm cười đen tối, bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3713363/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.