"Lí Quảng Mạc, huynh làm cái quái gì vậy hải"
Lí Trạch Lâm kéo Lí Quảng Mạc sang một bên rồi thấp giọng quát: "Huynh có biết đó mới là người cầm trịch Vỹ Môn chân chính không? Ngay cả ta cũng không phải đối thủ của huynh ấy, huynh làm cái quái gì vậy?”
Gì cơ!
Nghe gã nói vậy, Lí Quảng Mạc ngẩn ngơ.
Tuy Lí Trạch Lâm chỉ là cảnh giới Thông Thần tầng thứ tư nhưng đến cả một số trưởng lão tầng thứ năm, tầng thứ sáu trong điện Tam Cực cũng không phải đối thủ của gã.
'Thế mà Lí Trạch Lâm không đấu lại Tử Mộc đó ư?
"Huynh ngoan ngoãn đi! Nghe lời huynh ấy thì chúng ta sẽ lành lặn mà quay về, không nghe thì huynh tự gánh lấy hậu quả đi! Đừng trách ta không nhắc nhở huynh!"
Sau khi cảnh cáo y, Lí Trạch Lâm tủm tỉm tiến về phía Mục Vỹ.
"Tử Mộc tiên sinh, thật ngại quá!"
Gã ngồi xếp bằng, nhẹ nhàng mỉm cười.
"Làm như ta không biết tên mất nết huynh nghĩ gì ấy. Huynh muốn ta thể hiện thực lực để hù bọn thiên tài tự cao tự đại kia chứ gì!"
Mục Vỹ ngẩng đầu để lộ đôi mắt, cười ha ha: "Nhưng huynh nên nhớ rằng khi đến nơi, mọi người phải nghe ta mới không có người bị thương, còn không thì chờ chết đỉ”.
"Sao huynh chắc chắn thế Vỹ ca?", Vương Tâm Nhã hơi thắc mắc.
"Vi... trong Vạn Quỷ Phủ Quật vốn đâu có kho báu gì, nơi đấy chỉ là một mảnh đất đầy rủi ro thôi!"
Những lời này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3711303/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.