Lý Thông này giống một kẻ ngu ngơ, Tề Vũ Hiên nói sao thì y nghe vậy. “Người đâu, bắt hắn lại!” Lí Thông hạ lệnh, các hộ vệ phía sau lập tức xông lên. “Bắt ta?” Mục Vỹ cười lạnh một tiếng rồi nhảy lên.
Hắn điểm một cái, một luồng áp lực cực lớn trực tiếp đánh cho những kẻ khác phải lùi bước.
Lí Thông đó vẫn đứng ngơ ngác tại chỗ bất động.
“Thiếu gia Lí Thông, giờ còn định bắt ta nữa không?”, Mục Vỹ bước tới nhìn Lí Thông rồi lạnh lùng hỏi.
“Ngươi... ngươi...”
Vút...
Đúng lúc này có một âm thanh vang lên, một thanh trường kiếm lao tới nhanh như điện, may mà Mục Vỹ phản ứng nhanh nhạy, thanh trường kiếm đó lướt qua mặt hắn.
“Vị bằng hữu này, có chuyện gì thì nói chứ sao phải làm vậy?”
Một giọng nói thản nhiên vang lên trên đỉnh đầu mọi người.
Có một người đang đứng ngạo nghễ trên cửa lớn của nhà họ Hồng, sau lưng đeo vỏ kiếm, còn thanh trường kiếm đó đã bay lại tay gã.
“Lí Trạch Lâm!” Trông thấy người đó, Lí Thông gọi toáng lên: “Ca, mau cứu đệ, cứu đệ với!”
Nhưng ánh mắt Mục Vỹ nhìn người này khiến tất cả mọi người thấy có vẻ là
Thiên hạ thật nhỏ bé, hắn lại có thể gặp Lí Trạch Lâm ở đây.
Xem ra Lí Trạch Lâm này cũng là người nhà họ Lí của điện Tam Cực rồi. “Xin hỏi, không biết đệ đệ không hiểu chuyện của ta đã chọc gì tới các hạ?” “Xem đây!”
Nhưng đáp lại câu hỏi của Lí Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3699015/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.