"Hắc Bạch Hữu Thường, hai ông đâu cần dồn người khác vào bước đường cùng vậy?"
Nữ tử hờ hững lên tiếng, giọng nói lạnh như sương giá khó tả, thậm chí trong sự lạnh lùng ấy còn ẩn chứa vài phần sát ý.
Hắc Chi Dực và Bạch Chi Trường gượng cười nhìn nữ tử lạnh lùng trước mắt.
Hôm nay bảo hai người họ đến là đúng bài rồi.
Chứ nếu người đang đứng ở đây là tông chủ thì có khi tiểu nha đầu này đã điên lên từ lâu.
Ai trong Thánh Đan Tông cũng biết đây là một người có thiên phú kinh khủng đến nhường nào.
Không chỉ thế, trong Thánh Đan Tông chỉ có mình cô dám nói ra câu "Ngày ta thành thần sẽ là lúc Vũ Dịch chết" một cách hùng hồn.
Tông chủ cũng bó tay trước quyết tâm của cô. Thánh Vũ Dịch có tiếng nói tuyệt đối trong Thánh Đan Tông, nhưng một số lão quái vật trong tông môn không phụng sự ông ta.
Ví dụ như sư phụ của nữ tử này - Tử Vũ Di!
"Tần Mộng Dao, đại sư Tử Vũ Di đã cấm cô không được phép rời khỏi Thánh Đan Tông trong vòng năm năm. Giờ cô đến đây là vi phạm ước định với đại sư Tử rồi".
"Ước định giữa ta và sư phụ liên quan gì đến ông?", giọng Tần Mộng Dao làm người nghe rét từ trong xương tủy: "Ta hỏi các ông, Thánh Vũ Dịch đâu rồi?"
"Thánh Vũ Dịch bắt Vỹ ca đi rồi, còn dùng Cửu Tử Tuyệt Sát Trận!"
Vương Tâm Nhã ở dưới đột nhiên la lớn.
Nghe cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3682477/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.