Có vẻ như vì cảm nhận được sự đáng gờm của hỏa liên tím nên Huyết Vô Song không ngu ngốc đâm đầu vào đánh trực diện mà lùi lại một bước, sử dụng Huyết Hồn Châu lần nữa.
"Nực cười!"
Thấy hành động của ông ta, Mục Vỹ cười giễu cợt.
Hỏa liên tím chợt tăng tốc.
Oành...
Trong giây lát, một vầng sáng hình vòm đỏ và tím che phủ một phần tư diện tích thành Nam Vân.
Vầng sáng kia xuất hiện chưa đến một giây đồng hồ.
Âm...
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên ngay sau đó.
Vầng sáng chợt bùng lên dữ dội.
Tất cả võ giả dưới cảnh giới Thông Thần trong khu vực một phần tư thành Nam Vân bị ánh sáng bao trùm ấy đều bị thương, ngay cả một số đệ tử chân truyền của Thánh Đan Tông cũng tái cả mặt, hộc máu.
Vương Tâm Nhã nhìn vụ nổ đằng kia, khế thở phào.
May mà vừa rồi cô ta thấy hơi lo nên cho mọi người tiếp tục lui về phía sau.
Vụ nổ này không chỉ ảnh hưởng mỗi nội thành Nam Vân. Hàng vạn dân thường di tản ra ngoại thành Nam Vân để trốn khỏi cuộc chiến cũng gặp động
đất, nét mặt ai nấy đều kinh hoàng. Họ hối hả chạy ra ngoại ô.
Họ tưởng chỉ cần ra ngoại ô là an toàn rồi, không ngờ lại xảy ra tình huống này.
Vâng sáng tối dần để lộ ra hai bóng người đứng giữa chiến trường. Mạnh như Lục Khuê cũng phải lùi ra xa mười dặm.
Còn Bắc Nhất Vấn Thiên và Mạnh Quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3679990/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.