Chương trước
Chương sau
Cùng lúc ấy, liên tục có người chạy từ trong Thánh Đan Các ra chặn trước lối ra vào, thu hẹp vòng chiến.

“Định thu hẹp vòng vây để luân phiên tác chiến ư? Mơ đi!”

Thấy bốn thế lực lớn có kế sách này, Mạnh Quảng Lăng bật cười, sát khí toàn thân dâng trào.

“Nhân Hoàng Kinh!”

Mạnh Quảng Lăng khẽ hô lên một tiếng, một bí tịch cũ kỹ trong tay mở ra, khí tức huyết sát mãnh liệt lan ra bên ngoài.

“Định cản bước ta ư? Thánh Đan Các các ngươi tưởng Mạnh Quảng Lăng ta không thể công phá được sao?”, Mạnh Quảng Lăng cười lạnh rồi nhanh chóng cử động ngón tay.

Một tiếng động vang lên, bí tịch cũ kỹ màu vàng nhạt trong tay y chợt lật tung.

Một màn ánh sáng âm u dần tản ra trước người y, rồi lan lên phía trước.

Khi màn ánh sáng ấy chạm vào quân của Thánh Đan Các ở phía trước, lập tức có tiếng nổ ầm ầm vang lên.

Một màn ánh sáng màu bạc lập loè trước Thánh Đan Các, đây rõ ràng là đại trận hộ các của bọn họ.

“Đại trận hộ các à? Đúng là thứ rác rưởi!”

Mạnh Quảng Lăng cười lạnh một tiếng, một tia sáng màu vàng của Nhân Hoàng Kinh trong tay y nổ vang rồi hoá thành một con chữ màu vàng cực lớn, xông thẳng tới đại trận ấy.

Uỳnh...

Ngay sau đó, trong đại trận hộ các của Thánh Đan Các đã trở nên hỗn loạn, tiếng nổ vang lên, quân của Thánh Đan Các đã bị hất bay.

Những người ở phía ngoài đều be bét máu, không ngừng kêu gào thảm thiết.

Nhưng lúc này, quân của mười Đường Khẩu đã xông hết vào bên trong, chém giết là điều khó tránh.

Mục Vỹ ngẩn người đứng trong đám đông khi thấy uy lực của Nhân Hoàng Kinh của Mạnh Quảng Lăng.

Nhân Hoàng Kinh này mạnh thật!

Đến đại trận hộ các của Thánh Đan Các cũng lập tức bị phá vỡ ngay.

Uy lực như vậy đúng là khủng khiếp.

Địa khí cực phẩm? Hay là thiên khí hạ phẩm?

Nhưng theo Mục Vỹ biết thì địa khí cực phẩm cực hiếm ở Thiên Vận Đại Lục, địa khí hạ phẩm thì được các thế lực lớn cất giữ như bảo vật trấn phái không cho

ai xem hết.

Xem ra Mạnh Quảng Lăng không chỉ có địa vị tôn sử ở Lục Ảnh Huyết Tông, thân phận của y tuyệt đối không tầm thường.

“Tử Mộc tiên sinh, chuyện tiếp theo ngài chỉ cần xem là được. Bốn thế lực lớn dám cả gan đối đầu với Lục Ảnh Huyết Tông ta thì đương nhiên phải chết rồi”.

Mạnh Quảng Lăng biến sắc mặt, cầm bí tịch cười nói. “Đương nhiên rồi! Không thì sao ta lại hợp tác với ngài chứ!”, Mục Vỹ tỉnh bơ

đáp rồi nói tiếp: “Mạnh Quảng Lăng, Nhân Hoàng Kinh của ngài chí ít cũng là địa khí cực phẩm hả?”

“Chẳng giấu gì ngài, đây là một trong ba món bảo bối mà phụ thân ta thu thập, tất cả đều là địa khí cực phẩm, sử dụng cùng một lúc thì sẽ có uy lực ngất trời”.

Quả nhiên!

Mục Vỹ cười nói: “Có thể cho ta xem được không?”

“Được chứi”

Mạnh Quảng Lăng không hề có ý đề phòng.

Thứ nhất, y không tin Mục Vỹ dám cướp; thứ hai, dù Mục Vỹ có cướp đi thì cũng chẳng dùng được.

“Hả?”

Nhưng Nhân Hoàng Kinh vừa rơi vào tay Mục Vỹ, hắn còn chưa kịp nhìn thì người đã run lên.

Lúc này, Tru Tiên Đồ bất động đã lâu chợt toả ra tia sáng vàng trong đầu hắn, nó chui thẳng vào Nhân Hoàng Kinh qua cơ thể Mục Vỹ.

“Làm gì thế?”

Mục Vỹ không ngờ Tru Tiên Đồ chợt có hành động kỳ lạ này nên thâm tức giận quát.

Nhưng hình như Tru Tiên Đồ đã cảm nhận được cơn phần nộ của Mục Vỹ nên nó lập tức ngoan ngoãn, nhưng khát vọng từ trong tiềm thức của nó với Nhân Hoàng Kinh vẫn rất mãnh liệt.

“Ngươi rất muốn có nó à?”

Tru Tiền Đồ phát tín hiệu thèm muốn, Mục Vỹ biến sắc mặt.

Hình như Nhân Hoàng Kinh này rất hợp gu của Tru Tiên Đồ, không phải nó định chiếm luôn món địa khí cực phẩm này đấy chứ?

Mục Vỹ mỉm cười rồi trả lại Nhân Hoàng Kinh cho Mạnh Quảng Lăng.

“Quả nhiên không hổ là địa khí hạ phẩm, ta xem không hiểu gì cả...”

“Ha ha, với tài năng của Tử Mộc tiên sinh, chắc chưa tới hai mươi năm nữa là có thể luyện chế địa khí cực phẩm rồi. Đến lúc ấy, món bảo bối này của ta sẽ chẳng là gì trong mắt ngài cả!”

Mạnh Quảng Lăng cười lớn nói.

Thật lòng y thấy rất hiếu kỳ về con người này.


“Ta nghĩ ba năm qua, bọn họ nhàn hạ quá rồi!”

Mạnh Quảng Lăng cười lạnh, chỉ thấy đệ tử của các Đường Khẩu quá mất thể diện, y để Nhân Hoàng Kinh trước mặt rồi quát: “Đệ tử các Đường Khẩu nghe lệnh, ai giết chết võ giả cảnh giới Thông Thần của bốn thế lực lớn sẽ được thưởng một triệu linh thạch thượng phẩm, giết được võ giả cảnh giới Linh Huyệt thì sẽ được thưởng tuỳ theo cấp bậc, ví dụ tầng thứ nhất là một trăm nghìn linh thạch, tầng thứ chín là chín trăm nghìn, nếu ai tụt lại phía sau thì ta sẽ giết kẻ đớ”.

“Nhân Hoàng Kinh sẽ theo dõi, các ngươi cứ yên tâm, Mạnh Quảng Lăng ta nói lời giữ lời!”

Nghe thấy thế, quân của Lục Ảnh Huyết Tông lập tức điên cuồng hẳn lên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.