"Xem ra lão trưởng tộc Cổ vội lắm rồi đây!", vào lúc đó, một giọng nói bông đùa vang lên.
Mục Vỹ trong trường bào tím đi vào.
"Nào có nào có, chờ đại sư Tử Mộc một ngày cũng đáng nữa là!", Cổ Vân Nhàn cười thấp thỏm.
"Lão trưởng tộc Cổ có chuyện gì, mời nói thẳng đi!"
"Lão muốn nhờ Tử Mộc tiên sinh luyện chế một viên Thông Linh Hồi Tử Đan, ta ra giá chín mươi triệu!"
Chín mươi triệu á?
Cổ Vân Nhàn này hào phóng hơn Thái Hoàng Dục nhỉ.
"Một trăm triệu, một trăm triệu!"
Cổ Vân Nhàn lập tức tăng giá khi thấy nét mặt Mục Vỹ hơi nghiêm.
Lão ta cũng đâu muốn vậy, do lão sợ Mục Vỹ từ chối quá thôi, dù sao viên vừa rồi được bán tận hai trăm triệu cơ mà.
"Ta đồng ý, nhưng ông phải chuẩn bị vật liệu".
"Chắc chắn rồi!"
Cổ Vân Nhàn cười nhẹ nhõm: "Vậy thì đa tạ Tử Mộc tiên sinh nhé”. "Đa tạ thì không cần đâu!"
Mục Vỹ cười đáp: "Ông hãy thu thập vật liệu nhanh nhất có thể, đan dược sẽ luyện thành sau năm ngày nữa và được gửi đến quý phủ”.
"Được, được!"
Cổ Vân Nhàn hớn hở gật đầu rồi rời khỏi mật thất. "Tê Minh!"
"Gói"
"Năm ngày sau đưa hai viện Thông Linh Hồi Tử Đan này cho hợ', Mục Vỹ vừa nói vừa lấy hai viên đan dược ra, đó là Thông Linh Hồi Tử Đan.
"Thầy Mục đúng là cao tay!"
"Chứ sao, ta luyện đan sao có một viên được. Làm việc đi nào!" "Vâng!"
Phù...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3649373/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.