Chương trước
Chương sau
"Tám triệu à, trưởng tộc Tiêu đúng là giàu có. Chín triệu!" Trương Tử Hào không hề nhân nhượng.

Nhưng hai trường thương trước đó đã bị đại sư Hồng Trần giành mất, hiển nhiên lần này Tiêu Chiến Thiên cũng rất quyết tâm.

"Mười triệt

Mười triệu linh thạch thượng phẩm! Cái giá này đã vượt xa giá trị của một địa khí hạ phẩm, nhưng ai nhận thua lúc này tức là cam chịu hạ phong.

Trương Tử Hào được gọi là kiếm khách Tử Dạ đồng thời là viện trưởng Phong Hiền Viện, sao có thể cúi đầu.

Tiêu Chiến Thiên là trưởng tộc của nhà họ Tiêu càng nhất quyết không lùi bước, chưa kể ông đã nhẫn nhịn một lần vừa nấy rồi.

Nếu để thua lần hai thì mặt mũi nhà họ Tiêu biết để đâu.

"Mười một triệu!"

Trương Tử Hào lại lên tiếng.

"Mười hai triệu!"

"Phụ thân à, hay bỏ đi ạ.. ", Tiêu Khánh Dư khó xử khuyên can: "Con có Tiểu

Thanh rồi mà, không ai làm gì con được đâu, kiếm Xích Long này con cũng không có dịp dùng".

"Ai nói thế, địa khí hạ phẩm có ra giá cao đến mấy cũng không chỗ nào trong đế quốc bán đấy biết không hả?”

Tiêu Chiến Thiên nghiêm túc nói: "Một món địa khí hạ phẩm không chỉ có thể tăng cường thực lực của con mà còn cho thấy sự hùng mạnh của nhà họ Tiêu ta. Nhà họ Tiêu bây giờ đã khác ba năm trước rồi!"

"Mười lăm triệu!"

Tiêu Chiến Thiên không ngần ngại ra giá.

Mười lăm triệu!

Đây quả là một con số trên trời.

"Các vị có năm triệu không?", Trương Tử Hào lo lắng nhìn mấy người bên cạnh: "Ta phải có thanh kiếm này!"

"Ta có ba triệu!"

"Ta có hai triệu!"

"Đủ rồi!"

Trương Tử Hào quyết đoán quát: "Mười bảy triệu!" Mười bảy triệu đã là giới hạn của ông ta rồi.

Còn cao hơn nữa thì có thể đi mượn, nhưng việc hoàn trả lại nằm ngoài khả năng của ông ta.

Dù sao ông ta không luyện khí cũng không luyện đan, chỉ là một kiếm khách mà thôi.

"Mười tám triệu!" Nhưng rõ ràng là Tiêu Chiến Thiên không muốn buông tay.

Ông phải có được kiếm Xích Long!

"Trưởng tộc Tiêu quả là hào phóng, còn ai ra giá cao hơn mười tám triệu không?", Mục Vỹ vui vẻ nói: "Như vậy thì..."

"Hai mươi triệu!"

Một giọng nói bình thản thình lình vang lên giữa đám đông, mọi người lập tức nhìn sang.

Mạnh Quảng Lăng - tôn sử của Lục Ảnh Huyết Tông! "Hai mươi triệu luôn! Sao Mạnh Quảng Lăng này chịu chỉ thế?"

"Nhìn lại mấy hành động Lục Ảnh Huyết Tông đã làm tại đế quốc Nam Vân hai năm qua đi, họ thiếu gì linh thạch?”

"Có lý, ta thấy Lục Ảnh Huyết Tông là giàu nhất trong mấy thế lực lớn ngày nay rồi!"

Nghe thấy lời nói của Mạnh Quảng Lăng, đám người xôn xao bàn tán, bầu không khí trở nên sôi trào.

Hai mươi triệu linh thạch thượng phẩm là cái giá quá đắt đỏ đối với nhiều người!

"Hai mươi triệu..."

Đến cả Tiêu Chiến Thiên cũng không tăng giá nữa. Hai mươi triệu thật sự là quá cao rồi.

Không chỉ nổi!

Sau cùng, kiếm Xích Long được Mạnh Quảng Lăng mua về tay với mức giá hai mươi triệu.

Ai cũng hâm mộ cả, nhưng cũng chỉ biết hâm mộ thôi...

"Tốt lắm, đan dược được đấu giá tiếp theo ta nghĩ cũng là thứ mọi người mong chờ nhất... Thông Linh Hồi Tử Đan!"

Mục Vỹ tiếp tục giới thiệu: "Thông Linh Hồi Tử Đan là đan dược thất phẩm thượng đẳng, người hấp hối uống vào có thể sống tiếp ba năm mà không bị bất kỳ bệnh tật nào. Người bị thương nặng uống vào sẽ được chữa lành hoàn toàn, không những thế, nó còn giúp tinh tiến tu vi, quan trọng nhất là tăng thêm mười năm tuổi thọ và hoàn toàn không có tác dụng phụ".

Mục Vỹ vừa dứt câu, cả đại sảnh vang lên mấy tiếng kêu kinh ngạc. €ó loại đan dược thần kỳ như thế, họ không hét lên mới là lạ.

Dù là sống thêm ba năm, chữa lành mọi vết thương hay tăng mười năm tuổi thọ đều là cám dỗ chí mạng đối với các thế lực.

Không ai có thể chống cự trước cám dỗ ấy.

Vừa giới thiệu xong, Mục Vỹ đã nhận thấy có mấy người nhìn bàn đấu giá với ánh mắt tham lam.

Chắc chăn Mạt Khánh Thiên và Mạt Vấn sẽ ra tay tranh giành về cho Cam Kinh Vũ.

Cổ Vân Nhàn của nhà họ Cổ và Thái Hoàng Dục của hoàng thất cũng như thế.

Tất nhiên nhà họ Tiêu và nhà họ Lâm sẽ không đứng ngoài cuộc, họ đâu muốn để nhà họ Cổ và hoàng thất phục hồi sức mạnh.

Có ba phe thế lực này tham dự, nhất định viên đan dược này sẽ được đẩy lên mức giá khổng lồ.

"Giá khởi điểm, năm triệu linh thạch thượng phẩm!"

Mục Vỹ mỉm cười, đôi mắt màu tím cũng ánh lên ý cười ranh ma.

"Sáu triệu!"

Đúng như hắn đoán, Mạt Khánh Thiên là người đứng dậy báo giá đầu tiên.

"Đại sư Mạt quả là hào sảng, vừa mở miệng là tăng những một triệu. Nhà họ Cổ mười triệu!", Cổ Vân Nhàn không nể nang ai.

Đó là cơ hội sống thêm mười năm nữa đấy! Trong nhà họ Gổ hiện giờ, Cổ Thiên Gia đã chết, Thiên Gia Cổ Kiếm thì biến mất, một mình ông ta chèo chống cả gia tộc.

Lão ta vốn tưởng mình sẽ được chia một phần tài sản và thế lực của nhà họ Mục sau khi tiêu diệt gia tộc này.

Ai ngờ Lục Ảnh Huyết Tông là một con sói mãi không biết no, nhà họ Cổ đã không được gì còn tổn hại một đống.

Tuy nhiên, Cổ Vân Nhàn phải giành viên Thông Linh Hồi Tử Đan này bằng được.

Nhà họ Gổ còn cần lão ta chống đỡ ít nhất hai mươi năm nữa, vì vậy ông ta phải sống cho đến khi đào tạo được đời sau.

Phải lấy được đan dược bằng mọi giá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.