Chương trước
Chương sau
Thấy Tiêu Chiến Thiên hét giá năm triệu linh thạch thượng phẩm, ai nấy đều kinh ngạc.

“Sáu triệu!”

Đại sư Hồng Trần đã nổi giận, là thầy luyện huyền khí đỉnh cao nhiều năm của đế quốc, có thể nói tiền của ông ấy không thua gì một gia tộc lớn.

Thấy Tiêu Chiến Thiên quyết tranh với mình bằng được, ông ấy đã tức điên. “Đại sư Hồng Trần mạnh tay quá, Tiêu Chiến Thiên ta phục rồi!” Tiêu Chiến Thiên ngồi xuống, sắc mặt rất khó coi.

Đại sư Hồng Trần nghĩ Tiêu Chiến Thiên định gây khó dễ cho mình, mà đúng là thế thật.

Bây giờ ở đế quốc Nam Vân đã có Thông Thần Các và Thánh Đan Các luyện chế được địa khí, vì thế nếu cần binh khí, ông không nhất thiết phải cầu cạnh Hồng Trần.

Dù gì cũng đắc tội rồi.

Nhưng ông không ngờ Hồng Trần lại cố chấp như vậy.

Nhưng phía sau còn có địa khí hạ phẩm thật, tới lúc đó tranh giành cũng được.

Cuối cùng món địa khí năm mươi phần trăm ấy đã được Hồng Trần mua với giá sáu triệu linh thạch thượng phẩm.

“Được rồi, khởi động thế thôi. Tử Mộc chỉ muốn nói với mọi người rằng Thông Thần Các chúng ta là thế lực mạnh mẽ có thể luyện chế ra những món binh khí đẳng cấp cao. Nếu mọi người luyện chế số lượng thần binh đạt chỉ tiêu thì sẽ được giảm giá hai mươi phần trăm”.

Giảm giá hai mươi phần trăm?

Đúng là quá hời.

Ví dụ mua một món huyền khí hạ phẩm cũng phải tốn mấy trăm nghìn linh thạch trung phẩm. Với những thế lực lớn có nhiều võ giả như nhà họ Tiêu và nhà họ Gổ thì sẽ cần rất nhiều huyền khí, nếu được giảm giá hai mươi phần trăm thì họ sẽ tiết kiệm được hẳn một món địa khí hạ phẩm rồi.

“Ha ha... Hào phóng, Thông Thần Các quả là hào phóng! Sau này, nhà họ Tiêu ta chỉ làm ăn với Thông Thần Các thôi”, Tiêu Chiến Thiên cười lớn nói.

“Thông Thần Các quả nhiên là chỗ làm ăn lớn, nhà họ Cổ chúng ta sẽ suy nghĩ!”

“Ừm, được đấy! Giảm hẳn hai mươi phần trăm, Thông Thần Các đúng là làm ăn có tâm”.

Nghe thấy thế, các gia tộc và thế lực đều thầm thấy vui trong lòng.

“Giảm giá hai mươi phần trăm?”, Vương Tâm Nhã cau mày nói: “Giảm như vậy thì Thông Thần Các chúng ta sẽ giảm một nửa lợi nhuận đấy”.

“Các chủ, Tử tăng cho tương lai” tiên sinh đã nói rồi, lợi nhuận giảm trong thời gian ngắn để Tề Minh đáp lời.

“Các ngươi nghe lời Tử Mộc tiên sinh này thật đấy, không sợ hắn bán luôn Thông Thần Các sao?”

“Ha ha... Các chủ cứ đùa! Lần này, lợi nhuận từ địa khí hạ phẩm và đan dược thất phẩm do Tử Mộc tiên sinh luyện chế ra sẽ đưa hết cho Thông Thần Các, tiên sinh sẽ không lấy một linh thạch nào”.

“Hả? Thật ư?”

Vương Tâm Nhã lập tức mỉm cười.

“Các chủ cứ yên tâm! Tử Mộc tiên sinh cũng giống chúng ta, đều vì cái chết của... thầy Mục mà có thù sâu với ba gia tộc lớn và Lục Ảnh Huyết Tông, vì thế ta mới tin tưởng Tử Mộc tiên sinh”.

“Ừm!”

“Được rồi, xin các vị cho một tràng pháo tay!”, Mục Vỹ đứng trên bục chủ trì. Tiếp theo đây, chúng ta sẽ đến với màn được mong chờ nhất hôm nay. Đầu tiên là đấu giá địa khí hạ phẩm - kiếm Xích Long”.

Mục Vỹ dứt câu, kiếm Xích Long đã được mang lên bục đấu giá.

“Địa khí hạ phẩm kiếm Xích Long đã được kiểm tra tỉ mỉ là không có vấn đề gì hết, ta sẽ biểu diễn cho quý vị xem một bộ kiếm thuật để thấy được uy lực của thanh kiếm này, chắc mọi người đã biết rồi!”

Nói rồi, Mục Vỹ cầm kiếm Xích Long lên.

Kiếm dài ba thước, được đặt tên là Xích Long!

Mục Vỹ vừa vung kiếm đã có khí tức nóng hổi ẩn hiện, cuốn sạch cả sân luyện võ.

Mục Vỹ liên tục múa kiếm, khí tức nóng rực phối hợp với kiếm thuật của hắn khiến mọi người ở đây chấn động mãnh liệt.

“Kiếm tốt!”

Trương Tử Hào ngồi trong phòng đấu giá, không nhịn được vỗ đùi đánh đét nói.

“Ta nhất định phải có được thanh kiếm này!”, Trương Tử Hào quả quyết nói: “Nó cực kỳ phù hợp với kiếm quyết của ta nên phải thuộc về ta. Hôm nay, xin các vị bằng hữu hãy giúp đỡ”.

Mấy người ngồi cạnh Trương Tử Hào lập tức gật đầu đồng ý.

Thanh kiếm này như luyện chế ra để giành cho ông ta!

Mà đúng là Mục Vỹ làm cho ông ta thật!

“Ta nghĩ mọi người đã biết thanh kiếm này thế nào rồi, giá khởi điểm của nó là năm triệu linh thạch thượng phẩm, tương đương với năm mươi nghìn linh thạch cực phẩm!”

Linh thạch cực phẩm khá hiếm ở đế quốc Nam Vân, chẳng mấy ai lấy ra để mua bán, hầu hết đều giữ lại cho con cháu nòng cốt của gia tộc mình tu luyện.

“Năm triệu rưỡi!”

“Sáu triệu!”

“Sáu triệu hai!”

“Lưu Lão Tam, có hai trăm nghìn mà ông cũng dám hô à?” “Sáu triệu rưỡi!”

Giá tiếp tục tăng, bốn gia tộc lớn, Lục Ảnh Huyết Tông và nhóm Mạt Khánh Thiên đều trầm mặc.

Ánh mắt của Mục Vỹ luôn nhìn chằm chằm vào Trương Tử Hào qua chiếc áo. choàng tím, hắn không tin ông ta chịu buông tay.

“Bảy triệu!”

Cuối cùng Trương Tử Hào không nhịn được nữa, tiếp tục hét giá. “Tám triệu!”

Đúng lúc này, Tiêu Chiến Thiên cũng lên tiếng.

Bỏ tám triệu linh thạch thượng phẩm để mua một món địa khí hạ phẩm, đúng là không biết tính toán.

Nhưng đấu giá là như vậy, ai trả giá cao thì được, ai thấy không kinh tế thì kệ, miễn có người chịu bỏ nhiều tiền ra để mua là được rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.