Thành Nam Vân đã có một đêm hỗn loạn, người của Lục Ảnh Huyết Tông truy hỏi khắp nơi khiến lòng dân hoang mang.
“Chuyện do người làm đúng không!”
Sáng sớm ngày hôm sau, có nhiều người đi qua đi lại trước cửa Thông Thần Các, đó đều là người của Lục Ảnh Huyết Tông với khí thế bừng bừng.
Lâm Hiền Ngọc nhìn Mục Vỹ rồi cười nói. “Ta có chối thì ngươi cũng không tin!”
Mục Vỹ xua tay nói: “Dẫu sao cũng không liên quan gì tới chúng ta, xem Thánh Đan Các và Lục Ảnh Huyết Tông cắn xé nhau đi. Ngươi yên tâm, đây mới chỉ là bắt đầu thôi, tiếp theo sẽ đến nhà họ Cổ, nhà họ Lâm và hoàng thất”.
“Người thay đổi rồi!”
Lâm Hiền Ngọc nhìn Mục Vỹ rồi nói: “Nếu là ba năm trước, người mà về thì sẽ trực tiếp tới ba gia tộc đó xử lý bọn họ ngay, nhưng như bây giờ cũng tốt”.
“Thay đổi?”
“Không phải ta thay đổi, mà là ta... không phách lối được nữa. Nếu bây giờ ta là cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười thì chẳng phải bàn, ta sẽ chạy đi xử lý ba gia tộc lớn và Lục Ảnh Huyết Tông ngay”.
“Biết ngay mà!”
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, để hai con chó ấy cắn nhau đi. Dù gì Thánh Đan Các cũng có Thánh Đan Tông chống lưng, cao thủ cả đống, còn Lục Ảnh Huyết Tông cũng là thế lực hàng đầu ở thành Nam Vân, để hai bên cắn qua xé lại khéo lại có trò hay”.
Mục Vỹ nói tiếp: “Giờ Cam Kinh Vũ vẫn sống chứ?” “Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3648309/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.