"Câu hỏi thứ hai nào".
"Tử Mộc tiên sinh, hình như ngài đã thay đổi quỹ tích của khế văn chấn động và khế văn trì hoãn vào lúc thiết lập khế văn thứ ba trăm sáu mươi bảy, xin hỏi vì sao như vậy?”
"Vì bảo đao chú trọng sự cứng rắn nhưng cứng quá thì gãy, mà yêu cầu của Lục Thâm là có sát khí, vậy sát khí phải từ từ giải phóng ra ngoài, hơn nữa..."
Mục Vỹ trả lời thẳng thắn, đối đáp trôi chảy mọi câu hỏi của Hồng Trần.
Ông ấy hỏi hết câu này đến câu khác, Tề Minh bên cạnh liên tục ghi chép. Cuối cùng, Hồng Trần thở phào nhẹ nhõm.
"Tê Minh, thống kê lại xem đại sư Hồng Trần đã hỏi mấy câu tất cả".
"Tổng cộng ba mươi sáu câu, tính ra là ba mươi sáu triệu linh thạch thượng phẩm ạt", Tê Minh cười tí tởn.
Cái quái gì thế?
Hồng Trần nghe vậy thì điếng người, không ngờ ông ấy bất tri bất giác hỏi những ba mươi sáu câu.
Ba mươi sáu triệu linh thạch thượng phẩm, bằng số tài sản ông ấy dành dụm cả đời rồi!
"Thế này nhé, ta sẽ giảm cho đại sư Hồng Trần, mười tám triệu linh thạch thượng phẩm thôi là được".
Mục Vỹ mỉm cười rời đi.
Trả lời dăm ba câu hỏi này dễ hơn luyện chế địa khí hạ phẩm nhiều, hoạt động cái miệng tí thôi là ăm hơn mười triệu linh thạch thượng phẩm, giàu to rồi.
Mục Vỹ đã hiểu ra được một điều từ sau trận chiến ba năm trước.
Mấy người Hồng Trần, Mạt Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3648307/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.