"Hai vị đại sư, thanh đao này là địa khí hạ phẩm thật sao?"
"Đường chủ Lục Thâm, ta xin lấy đầu mình ra thề rằng thanh đao này là địa khí hạ phẩm, hơn nữa nó còn xếp hàng thượng đẳng trong địa khí hạ phẩm luôn đấy.
Ngài mua với giá ba triệu linh thạch thượng phẩm là hời lắm!"
Liễu Thanh kích động đáp: "Nếu đem nó đi đấu giá thì ít nhất phải năm triệu linh thạch thượng phẩm mới mua được!"
Năm triệu? "Đúng là như vậy!"
Trong lúc mọi người kinh ngạc, Hồng Trần cũng hớn hở lên tiếng: "Có thể không dừng lại ở con số này đâu!"
Nhận được lời khẳng định từ hai vị đại sư, khuôn mặt Lục Thâm lộ rõ nét vui mừng.
Tuy ông ta không phải trả tiền cho thanh đao này nhưng cả thành Nam Vân đều biết ông ta đã mua một món địa khí hạ phẩm.
Giờ thì nhận được một thanh đao có giá trị vượt xa giá mua, Mộ Bạch của Thánh Đan Các thì đã thanh toán, thanh đao này thuộc về ông ta rồi.
"Vậy thì ta nhận thanh đao này nhé. Cảm ơn thầy luyện địa khí của Thông 'Thần Các, gặp lại các vị sau!"
"Đứng lại! Ông làm trò gì thế Lục Thâm?”
Mộ Bạch tiến lên, lạnh giọng quát.
"Làm gì ấy hả?"
Lục Thâm cười hả hê: "Các chủ Mộ Bạch này, chính ta là người mua thanh đao này mà? Lễ nào ông muốn ta làm khó Thông Thần Các nên mới cố ý bảo ta đặt đơn họ?"
Câu nói này của Lục Thâm đã quá rõ ràng. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3647717/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.