Chương trước
Chương sau
Mục Vỹ thong thả rời khỏi Địa Sát Đường.

Hắn thoải mái như vậy là vì Vương Tâm Nhã đã an toàn chứ không phải đã giải quyết được chuyện của Lãnh Nguyệt và Trần Vũ.

Ít nhất Vương Tâm Nhã sẽ không còn bị ám sát trong thời gian này nữa.

Mục Vỹ cũng không muốn sau này có gặp lại huynh đệ bạn bè ngày xưa thì bị họ cười nhạo vì dẫn một dàn thê tử đến.

Nhất là sư phụ, ông ấy sẽ đấm vỡ đầu hắn cho xem.

Từ chối Vương Tâm Nhã là cách tốt nhất, còn về Tiêu Doãn Nhi, Mục Vỹ thấy hơi đau đầu.

Chắc hắn phải thử dùng Hồi Thiên Đan quá!

Hồi Thiên Đan là đan dược bát phẩm, hiện nay chỉ có loại đan dược này có thể giúp Tiêu Doấn Nhi hồi phục sức sống.

€ó điều việc luyện chế đan dược bát phẩm vẫn còn quá khó khăn với Mục Vỹ vì hắn vẫn chưa bước vào cảnh giới Thông Thần.

Chưa kể, trong đan dược bát phẩm còn chia ra ba cấp bậc thượng, trung, hạ. Hồi Thiên Đan là đan dược bát phẩm thượng đẳng, hắn rất khó hoàn thành nếu chỉ có một mình.

Một bóng hình dần hiện ra trong đầu Mục Vỹ.

Cam Kinh VũI

Đã ba năm không gặp vị đại sư luyện đan này, không biết ông ấy chết chưa.

Lúc trước, Mạt Khánh Thiên và Mạt Vấn bận bịu chuẩn bị dược liệu nhưng sau đó lại xảy ra sự kiện ba gia tộc vây quét nhà họ Mục, Mục Vỹ biến mất ba năm, lúc ấy Cam Kinh Vũ đã là đèn cạn dầu.

"Mong là chưa chết..."

Mục Vỹ đã ngộ ra được nhiều điều sau ba năm mất tích.

Hắn đối xử tận tình tận nghĩa học trò của mình, trên thực tế, học trò của hắn cũng không làm hắn thất vọng.

Nhưng có một số người, một số việc thì không như thế.

Hành động khi đó của Mạt Vấn làm hắn rất cảm động, nhưng Mạt Khánh Thiên lại chỉ bàng quan, đây là điều hắn không thể chấp nhận.

Lần này chữa bệnh cho Cam Kinh Vũ, hắn quyết đưa ra điều kiện nào đó thậm chí là điêu kiện khiến cho Mạt Khánh Thiên cực kỳ nhức nhối mới được.

"Ông đã không tình nghĩa với ta, Mục Vỹ ta cũng không cần tình nghĩa với ông".

Mục Vỹ trở lại Thông Thần Các và tiếp tục vùi đầu vào luyện chế địa khí hạ phẩm.

Giờ đã qua ba ngày, chỉ còn hai ngày nữa. Khắp nơi trong thành Nam Vân đều đang xôn xao về chuyện này.

Hai ngày thoáng cái đã qua. Hôm nay Thông Thần Các chật kín người.

Nay là hạn Thông Thần Các giao địa khí hạ phẩm, tất cả mọi người đều muốn xem Thông Thần Các có tuân thủ cam kết hay không.

Tiếng bước chân lộp bộp vang lên, đội ngũ Lục Ảnh Huyết Tông hùng hổ đi vào Thông Thần Các, đi đầu là đường chủ Lục Thâm.

Luyện chế ra địa khí hạ phẩm trong năm ngày?

Bỏ qua chuyện Thông Thần Các có thầy luyện địa khí hạ phẩm không, nếu có thì cũng làm gì có chuyện chế tác ra địa khí hạ phẩm chỉ trong năm ngày được.

Giả sử có luyện chế thành công đi chăng nữa cũng là hàng thứ phẩm thiếu sót, không thể thành một vật phẩm hoàn chỉnh.

"Ha ha, các phó Tề, không biết đại đao địa khí hạ phẩm mà ta yêu cầu đã luyện chế xong chưa?”

Trong suốt quá trình, các chủ Thánh Đan Các Mộ Bạch bên cạnh Lục Thâm chẳng nói một lời mà chỉ mỉm cười, Liễu Thanh đi sau ông ta thì nhìn xung quanh một cách dè chừng.

Đại sư Hồng Trần của học viện Thất Hiền cũng được mời đến để xác nhận cấp bậc của vật phẩm.

Tuy đại sư Hồng Trần là thầy luyện huyền khí cực phẩm nhưng vẫn có thể phán đoán xem đó có phải một địa khí hạ phẩm hoàn thiện hay không.

Giờ đây, cả trong lẫn ngoài Thông Thần Các đông như nêm. "Ha ha, ta đã dặn trước là đại đao không được có đặc điểm nào khác ngoài những gì ta đã miêu tả rồi đấy nhé các phó Tề. Ngoài ra nếu khế văn bố trí bên trong có gì khác biệt, ta dám cá Thông Thần Các sẽ..."

"Đường chủ Lục Thâm đừng lo, ông là một trong mười đại đường chủ của Lục Ảnh Huyết Tông, sao Thông Thần Các bọn ta dám dối lừa?"

"Được, vậy bắt đầu nghiệm đao luôn đi!"

'Tề Minh mỉm cười: "Đường chủ Lục Thâm cũng biết quy tắc rồi, phải giao hết chín trăm nghìn linh thạch thượng phẩm còn lại cho bọn ta mới nghiệm đao. được".

"Chắc chắn rồi!"

Lục Thâm gật đầu rồi lệnh cho mấy người mang rương lên.

"Bắt đầu nghiệm đao!"

Tấm vải sau lưng Tề Minh được xốc ra, một thanh đại đao sáng loáng xuất hiện trước mắt bao người.

Đại đao dài một mét rưỡi, cán đao dài khoảng nửa mét, mặt đao bóng như: gương, phát ra lệ khí ngay sau khi tấm vải được vén lên.

Trong phút chốc, toàn bộ đại sảnh bị nhấn chìm trong khí thế sát phạt dữ dội và hơi thở bạo ngược.

"Đao tốt!" Trong đám đông có người bật thốt.

"Hừm. Trông cũng được đấy, nhưng phải nhờ hai vị đại sư kiểm chứng xem đây có đúng là địa khí hạ phẩm không đã".

Nói rồi Lục Thâm chắp tay mời đại sư Hồng Trần và đại sư Liễu Thanh tiến lên.

Mà thật ra hai người này đã bước đến trước khi ông ta mời rồi. "Viần đao liền mạch, cán đao cứng cáp, lưỡi đao sắc bén. Đao tốt, đao tốt!"

"Đúng đấy, lão phu chưa thấy đao nào có linh tính như này bao giờ, nhìn khế văn xem'.

Hai vị đại sư hết lời thán phục.

Nhưng Lục Thâm và Mộ Bạch chẳng tỏ ra chút gì gọi là vui mừng khi nghe lời ca ngợi của hai người họ.

Lễ nào là địa khí hạ phẩm thật?

"Tuyệt vời, tuyệt vời!"

Đại sư Hồng Trần chợt thốt: 'Khế văn của địa khí hạ phẩm có đến ngàn vạn, mỗi chỉ tiết kết hợp với nhau với cách kỳ diệu. Thần kỳ, đúng là thần kỳ! Nếu người luyện đao dùng chất liệu cao cấp hơn để ngưng luyện khế văn thì có khi sẽ thành địa khí trung phẩm đấy".

Địa khí trung phẩm sao?

Những người có mặt lập tức ồ lên.

"Tài thật, thanh đao này tốt lắm đấy!", Liễu Thanh cảm thán: "Đời này lão phu mà luyện chế ra được một thanh đao như thế thì chết cũng không tiếc".

Nghe Liễu Thanh nói vậy, Mộ Bạch thiếu điều xông lên tát ông ta.

Mộ Bạch tưởng Thông Thần Các không thể chế tác ra địa khí hạ phẩm nên mới không nói cho Liễu Thanh biết việc này, ai ngờ ông ta sùng bái thanh đao đến thế.

Chẳng lẽ đây thật sự là một món địa khí hạ phẩm?

Vậy chứng tỏ trong Thông Thần Các có một thầy luyện địa khí hạ phẩm trấn giữ rồi còn gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.