Thấy ba người chặn đường ở phía trước, Mục Thanh Vũ cười lớn.
Thật ra, ông ấy đã thầm lường trước được chuyện này.
Gần đây, nhà họ Lâm, Cổ và hoàng thất có rất nhiều hành động. Lần này làn sóng linh thú bùng nổ, ba gia tộc này tích cực hơn cả, còn điều động đại quân, tập trung con cháu trong học viện tới.
Lâm Chấn Thiên mỉm cười nói: “Hả? Xem ra ông đã biết trước rồi nhỉ?”
“Nhưng biết rồi mà ông vẫn dám tới đây, Mục Thanh Vũ, quả nhiên không hổ là nhân vật anh hùng tráng kiệt trăm năm có một của nhà họ Mục!”
Hoàng Vô Cực nói tiếp: “Sao? Bây giờ định đi vào trong núi cứu người à? Ha ha, với thực lực của mình, đứng đây chắc ông cũng có thể nhìn thấy cục diện ở bên trong rồi chứ?”
Hoàng Vô Cực nói không sai, Mục Thanh Vũ có thể nhìn thấy. Bây giờ, mọi người của Lôi Phong Viện đã bị bao vây kín lối. Hơn nữa ông ấy còn nhìn thấy Hồng Trần, Trương Tử Hào và quân của nhà họ Tiêu đang liều mình chiến đấu.
Trông thấy vậy, Mục Thanh Vũ cũng yên tâm phần nào.
Dù đại sư Hồng Trần, Trương Tử Hào cùng phu phụ Tiêu Chiến Thiên tạm thời đang bị mười mấy con thiên linh thú chặn ngoài vòng vây, nhưng một khi họ xông. vào bên trong được thì chắc Mục Vỹ sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.
“Ha ha... Xem ra trưởng tộc Mục không lo cho sự an nguy của lệnh tử rồi, thế để ta phân tích cho ông một chút nhé!”
Hoàng Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3629927/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.