“Rút lui!”
Cố Tân Vũ và Mạnh Trạch Vũ lập tức hạ lệnh sau khi nhìn thấy mười mấy con linh thú cấp bảy và cấp tám.
Bọn họ có thể đối phó với một hoặc hai con linh thú ở cấp này, nhưng những mười mấy con thì cả lớp chết là cái chắc.
“Rút lui, nhanh!”
Hiện giờ, mười mấy con linh thú cấp cao đó đã bị Lâm Bân và Cổ Minh khiêu khích tới mức nổi cơn thịnh nộ, nhưng hai người đó đã biến mất, chúng cảm thấy bị trêu đùa nên bừng lửa giận nhìn những con người ở phía trước.
Gào...
Gừ...
Từng tiếng gầm gừ vang lên, Mục Vỹ ngoảnh lại nhìn thì thấy phía hai bên đã hỗn loạn, cả đội hình đã bị phá tan.
Lớp bảy và lớp tám đã bị đám linh thú đó đánh tan tác.
Nhưng linh thú cấp cao rất thông minh, khi thấy con người rút lui, chúng lập. tức lấn tới, bao vây từ phía sau của lớp chín.
“Chết tiệt!”
Mục Vỹ định lùi lại, nhưng phía trước đã có một đám linh thú ngáng chân. Linh thú ở phía trước phát hiện nhóm nhỏ này đã bị bao vây, tách ra khỏi nhóm lớn, phía sau đang chém giết nên bọn chúng càng được thế tấn công đồn dập hơn.
Nhất thời, áp lực của Mục Vỹ ngày càng lớn.
“Mặc Dương, Mục Phong Hành, Lâm Chấp, ba trò hãy dẫn người mở một lối thoát ở phía sau, để mọi người rút lui!”
“Vâng!” Ba người họ đồng loạt lùi lại, vội vàng chỉ viện cho phía sau.
Lế ra mọi người đều tập trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3624783/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.