Cô gái do dự một lát rồi nói tiếp: “Chung Hào, Hách Đằng Phi, hai ngươi là hộ vệ thân cận của minh chủ trước khi người mất tích. Tại sao khi tìm Tru Tiên Đồ, các ngươi không tìm minh chủ cùng luôn?”
Bụp...
Nghe câu chất vấn của cô gái, hai người ở phía sau lập tức quỳ xuống đất, dập đầu đáp: “Xin mạnh tiên tử trách tội, nhưng tiên tử cũng biết tính cách của minh chủ đấy ạ. Minh chủ muốn đột phá đến cực hạn, chúng thuộc hạ nào dám ngăn cản, hơn nữa... chúng thuộc hạ cũng không ngờ mấy lão già ấy lại dám to gan lớn mật như vậy”.
Nghe thấy thế, vẻ lạnh lùng trên gương mặt của cô gái đã dịu bớt.
“Tạ Thanh đâu?”
“Khởi bẩm Mạnh tiên tử, từ khi minh chủ mất tích, Tạ Thanh cũng không thấy đâu, chắc đã đến nơi đó tìm minh chủ rồi ạ. Hơn nữa, với tính cách của y thì nếu không tìm thấy minh chủ chắc sẽ...”
“Nói nhảm, ta không biết sao?”, cô gái suýt nữa không kiềm chế được lửa giận, quát: “Tạ Thanh vốn là thần thú nên đương nhiên có bản lĩnh cao cường, nhưng nếu y xảy ra chuyện gì, khi minh chủ của các người quay về, ta biết ăn nói thế nào đây?”
“Vâng, thuộc hạ sẽ đi điều tra ngay ạ!”
“Khoan đãi”, cô gái chợt nói: “Các ngươi cũng phải chú ý an toàn, bây giờ đại thế giới Vạn Thiên đang rất rối loạn, minh chủ thì không ở đây nên mấy người các ngươi không được thiếu một ai đâu đấy!”
“Tuân lệnh!”
“Ngoài ra, hãy triệu hồi phu phụ Chu Tước và Huyền Vũ về trấn thủ đại bản doanh, sắp tới ta phải ra ngoài một thời gian”.
“Mạnh tiên tử, phải gọi phu phụ Hàn Tuệ và Tôn Diễn Châu về thật ạ? Dạo này, bọn họ đang tranh đoạt dấy núi Khoáng Thiên. Nghe nói nơi đó có Ngự Thiên Thạch đấy ạ!”
“Cứ làm theo lời ta dặn, không nghe thấy sao?”
“Vâng!”
“Thanh Long, Bạch Hổ hai ngươi là trợ thủ đắc lực nhất của Mục Vỹ trước khi mất tích, bây giờ nội bộ Vỹ Minh đang nhiễu loạn, ta không muốn có bất kỳ chuyện gì xảy ra cải”
“Tuân lệnh!”
Nghe thấy mệnh lệnh của cô gái, Chung Hào và Hách Đằng Phi lập tức lui xuống.
Mục Vỹ là minh chủ của Vỹ Minh, hắn có bốn hộ vệ là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ đều nổi tiếng lừng lẫy ở đại thế giới Vạn Thiên, ai cũng là
cường giả chí tôn.
Mệnh lệnh đã có, bọn họ lập tức đi ngay, bấy giờ Mạnh Tử Mặc mới thả lỏng người.
Cô ấy rất mệt nhưng vẫn phải cố gắng, cố chờ người ấy quay về. Từng ký ức như hiện về trước mắt.
“Hử? Nghe nói cô là Mạnh Tử Mặc - thầy luyện đan số một của đại thế giới Vạn Thiên đúng không? Sao, có muốn dạy ta luyện đan không?”
“Không!”
“Đừng kiêu căng thế chứ! Đại mỹ nữ, ta là Tiên Vương của đại thế giới Vạn Thiên đấy, nể mặt chút đi”.
Lúc đó, cô ấy chỉ cảm thấy hắn rất đáng ghét.
“Sư phụ, phương thức luyện đan này sai rồi, cô đang đùa ta đấy à?” “Muốn học hay không thì tuỳ!”
Bùm...
“Sư phụ, nổ đan rồi!”
Trông thấy mặt mày hắn nhem nhuốc, Tiên Vương mà cũng có lúc nhếch nhác thế này ư? Cô ấy mỉm cười, một nụ cười xinh đẹp.
“Ha ha, sư phụ, ta đã luyện chế thành công tiên đan cửu phẩm rồi. Thế này có phải người làm sư phụ như cô thua đồ đệ này rồi không?”
“Bớt đắc ý đi, không có sư phụ thì ngươi thành công được ư?” “Ha ha, hay sư phụ thưởng gì đó cho ta đi. Nào nào, ngủ với ta một đêm nhé?”
“Biến!”
Những cảnh tượng ngày xưa hiện về, từng giọt nước mắt chợt lăn dài trên má Mạnh Tử Mặc.
“Bây giờ, ta đã có thể luyện chế tiên đan cửu phẩm rồi, nhưng... huynh đang ở đâu? Mục Vỹ, huynh đang ở đâu...”
'Trên ngân hà cửu thiên chỉ có sông ngân đang chảy không ngừng là đáp lời Mạnh Tử Mặc - Đan Tiên vang danh của đại thế giới Vạn Thiên.
Đêm đen ở đế quốc Nam Vân của Thiên Vận Đại Lục, Mục Vỹ ngước lên ngắm bầu trời sao rồi chợt ngẩn ngơ.
Một giọt nước mắt bất giác chảy xuống.
“Mẹ kiếp! Ông đây mà cũng khóc ư!”
Mục Vỹ lau mạnh giọt nước mắt ấy rồi mắng một câu.
Không lẽ đám nhậu nhẹt kia đang nhắc tới hắn?
Năm xưa, một đám thanh niên không sợ trời không sợ đất xông tới đại thế giới Vạn Thiên thành lập Vỹ Minh, minh chủ là Mục Vỹ hắn, hắn còn lập ra bốn hộ vệ là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ.
Không biết bây giờ nhóm Chung Hào chết tiệt đó sống ra sao.
Nhất là Chung Hào và Hách Đằng Phi, hai người này không phải ở vậy với nhau cả đời rồi chứ?
Còn Hàn Tuệ và Tôn Diễn Châu nữa, không biết họ đã sinh đứa nhóc mập. mạp nào cho người thúc thúc này chưa.
Còn tên khốn Tạ Thanh, suốt ngày ỷ mình là thần thú của hắn rồi đi quyến rũ các tiểu cô nương. Tên nhãi này sống thoải mái thật, bao giờ về hắn phải xem nó đã hại đời bao nhiêu cô gái rồi.
Tất cả các ngươi phải sống để chờ ta về, ta về Phong Thiên Điện rồi chúng ta cùng xông pha đại thế giới Vạn Thiên, giết hết lũ tiểu nhân hèn hạ đó cho hả mối giận trong lòng.
Bên dưới mái nhà có tiếng ngáy vang lên, cuối cùng thì đám này cũng im lặng rồi.
Mục Vỹ định thần lại, bây giờ hắn phải bắt đầu lại từ đầu. Nâng cao tu vi.
Từ khi lớp chín cao cấp nổi lên là biết bao chuyện phiền phức xảy ra, đúng là nhức đầu.
Truy tìm nguyên nhân thì hoá ra tại cảnh giới của hắn thấp quá.
Dù bây giờ hắn có thể dựa vào lực linh hồn để chế ngự võ giả cảnh giới Linh
Huyệt tầng thứ tám, nhưng nếu giao đấu trực diện thì đôi lúc hắn cũng bị hạn chế thực lực bởi cảnh giới.
Hắn mới là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ sáu tiền kỳ và mở được huyệt Mệnh Môn.
Huyệt Mệnh Môn và Thận Du nối tiếp nhau, đều nối liền ở đan điền, mà Mục Vỹ lại rất giỏi việc đốt cháy giai đoạn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]