“Đa tạ trưởng tộc, bây giờ Lâm Chấp đã đủ khả năng chăm sóc mẫu thân nên không cần đến chỗ linh thạch ấy đâu ạ”.
Không ngờ sau khi nghe thấy Lâm Chấn Thiên nói vậy, Lâm Chấp lại từ chối thẳng thừng.
Lâm Chấn Thiên cau mày với lời từ chối này.
“Ha ha... Tốt lắm, con cháu nhà họ Lâm có thể tự lực cánh sinh là chuyện tốt, cha tin là con sẽ làm nên chuyện”.
“Đa tạ trưởng tộc!” Từ đầu tới cuối, Lâm Chấp không hề gọi Lâm Chấn Thiên một tiếng là cha. Gã không hề có cảm giác tình thân gì với Lâm Chấn Thiên cả.
Ông ta chỉ sinh ra gã, chứ không hề quan tâm gì. Đừng nói là con cháu nhà họ. Lâm, đến kẻ hầu người hạ gã còn không có địa vị bằng.
Tất cả mọi thứ của ngày hôm nay đều do gã đấu tranh mới có được, là Mục Vỹ cho gã cơ hội tái sinh.
“Vậy thì đa tạ trưởng tộc Lâm!” “Thiếu trưởng tộc Mục khách sáo rồi”.
Lâm Chấp rời khỏi đại viện của nhà họ Lâm, nhìn mười sáu con sư tử đá ngồi uy nghiêm ngoài cổng, gã thở ra một hơi.
“Sao tự dưng lại muốn chuyển ra khỏi nhà họ Lâm?”
“W¡ trò muốn thoát khỏi gia tộc này để gia nhập nhà họ Mục!”, Lâm Chấp cười hì hì nói: “Trò tin chắc sau này thầy Mục sẽ là long phượng trong thiên hạ, trở thành thần đế vô thượng, còn trò thì muốn leo lên chiếc thuyền lớn của thầy sớm
một chút để trở thành một thành viên của liên minh thần đế”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3619467/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.