Thanh đao trên trời sừng sững cách mặt đất một trăm mét che đi mọi ánh sáng.
Thanh kiếm bên kia cũng cắm vào tầng mây, kêu gọi sấm sét ầm ầm kéo đến. Giờ phút này, sát khí bộc phát ra từ đao lẫn kiếm đều lên đến đỉnh điểm.
Ấm...
Cuộc chạm trán làm cả sân luyện võ rung lắc dữ dội, trong lòng ai nấy cũng đều chấn động.
Đây còn là uy lực mà một võ giả cảnh giới Linh Huyệt có thể phát ra ư? Nhưng lúc này không ai có tâm trạng suy nghĩ về câu hỏi này nữa.
Thế của nhát đao vừa rồi không gì có thể địch nổi. Nó bổ xuống một đường thật sâu lên dãy phòng học sau lưng sân luyện võ.
Một kiếm ấy cũng để lại vết chém hun hút trên phòng giáo viên phía trước bãi tập.
Thế của đao và kiếm cứ như thể hai vị cao nhân cười nói trên đỉnh núi, nắm giữ sinh tử của ngàn vạn sinh linh trong tay.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ trước vết chém trên hai tòa nhà, nhưng ai có thể trụ lại đến phút cuối cùng mới là điều họ muốn thấy nhất.
Phụt... 'Thế kiếm và đao tan biến, chợt có tiếng hộc máu phát ra từ lôi đài.
Kiếm của Mục Vỹ rơi leng keng xuống đất. Toàn thân kiếm Thanh Giao đầy rẫy những dấu vụn vỡ lổm ngổm như bị ai cắn.
Trên ngực Mục Vỹ lại có thêm một vết chém trông cực kỳ kinh khủng.
Hắn vẫn đứng nhưng chao đảo như một ngọn núi lung lay chỉ cần thêm một cọng rơm nữa thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3614508/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.