Lần này phải mất nửa canh giờ, Lâm Hiền Ngọc mới đầm đìa mồ hôi đi ra ngoài.
Ba con thú canh giữ đều sánh ngang với võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ sáu nên gã cũng phải mất nhiều sức mới thành công!
“Cuối cùng cũng thò mặt ra rồi đấy!”
Nhưng Lâm Hiền Ngọc vừa đi ra ngoài, một giọng nói quen thuộc vang lên đã khiến gã phải ngây người.
“Sao... sao người xong nhanh thể!”
“Hả? Là ngươi quá chậm thì có! Nhanh, lên tầng bảy thôi!"
“Tâng bảy ạ? Không được đâu, tầng bảy sẽ tương đương với thú canh giữ cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ bảy và mở được huyệt Thần Khuyết. Chắc không căn thuộc hạ nhắc nhở người về sự hung hãn của võ giả ở' cảnh giới này chứ ạ?”
“Lắm lời thế nhờ Không đến cực hạn thì ta không đột phá được nên phải nhanh lên. Ngươi phải biết Nghịch Thiên Thần Mạch Quyết của ngươi cũng vậy, giờ ngươi mới ở tầng thứ hai thôi nhưng chắc không cần ta nói về sự tuyệt diệu của nó đúng không? Càng
gặp hoàn cảnh khó khăn thì ngươi càng dễ kích thích được tiềm năng của mình"
“Vâng!”
Hai người thống nhất rồi tiến lên tầng bảy.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thoáng cái hai tháng đã trôi qua.
Trong hai tháng vừa qua, gần như ngày nào Mục Vỹ cũng đến rèn luyện ở tháp Lôi Phong.
Mãi đến khi thú canh giữ ở đây đã bị thương quá nặng và bị đại sư Hồng Trần cảnh cáo một phen, Mục Vỹ mới đành bó tay, bởi chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3559252/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.