Bọn họ đang rất mong chờ được nhìn thấy phó phụ trách Trịnh khoả thân chạy quanh sân luyện võ.
Loáng cái, năm ngày đã trôi qua.
Hôm nay, cửa lớp chín sơ cấp nhộn nhịp một cách kỳ lạ.
Trịnh Thành Vân mặc áo bào màu xanh đứng ở cửa lớp chín sơ cấp, ngẩng đầu ưỡn ngực ra vẻ vênh váo.
Có mấy thầy giáo cao lớn của lớp sơ cấp đứng thắng tắp sau lưng lão ta, quan sát các học trò của lớp chín đi ra đi vào.
“Đinh Hà, từng là thầy giáo của lớp chín sơ cấp, cậu nghĩ đám học trò này có thể đột phá lên cảnh giới Linh Huyệt được hay không?”, Trịnh Thành Vân cười hồi.
Một người thanh niên khoảng 27, 28 tuổi ăn vận nho nhã đứng trước mặt lão ta.
Người này tên là Đinh Hà, vốn là thầy chủ nhiệm của lớp chín sơ cấp, nhưng sau khi thấy lớp này quá kém cỏi, y vội vàng tìm chỗ dựa, đầu quân cho Trịnh Thành Vân để được đổi sang dạy lớp khác.
Bây giờ, y đã là thầy chủ nhiệm của một lớp trung cấp, địa vị ở Lôi Phong Viện cao hơn không biết bao nhiều lần so với hồi dạy khối sơ cấp.
“He he... Chủ nhiệm Trịnh yên tâm, với trình độ mèo cào của Mục Vỹ mà đòi giúp cả lớp ấy đột phá lên cảnh giới Linh Huyệt trong vòng một tháng thì đúng là mơ mộng hão huyền"
Đỉnh Hà đầy tự tin nói: “Chủ nhiệm Trịnh không biết đấy thôi, cái lớp chín này toàn đứng bét học viện. Cổ Vũ Phàm là tên vô dụng bị cụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3554687/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.