"Ba trò đó là ai?"
"Hoàng Vô Cực, Cảnh Tân Vũ và Hiên Viên Giá ạ”
"Hả?"
Lớp trưởng Thiết Phong nói xong, Mục Vỹ lại nhíu mày.
Bình thường ba người này tự tin nhất, giờ lại thành cục tạ kéo chân cả lớp.
"Cảnh Tân Vũ, trò ra đây cho ta!"
Mục Vỹ khá ấn tượng về cậu nhóc này, thiên phú không thấp, mới 16 tuổi mà cơ bắp cuồn cuộn, cao đến một mét tám.
"Con bò nhà trò, ban đầu trò là đứa to mồm nhất lớp này, dám nói cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất nhỏ như con thỏ, thế mà giờ trò kéo thành tích cả lớp xuống là sao?"
“Ớ? Thầy Mục, không thể trách trò được!”
Cảnh Tân Vũ gãi đầu, đau khổ nói: "Mọi người ăn Thất Khiếu Thông Linh Đan vào đều có tiến triển rõ rệt, nhưng trò tăng đến tầng thứ chín của thân xác thì cảm giác tác dụng không ổn lắm, hết được rồi ạ."
"Tên nhãi trò bị bất lực à?”
Mục Vỹ xuống bục giảng, lấy một quyển sách vỗ vào đầu cậu ấy rồi hỏi: "Người cao to khỏe khoản thế này mà lại hết được rồi, nói cho ta nghe có chuyện gì?"
“Thưa thầy Mục, sau khi trò uống Thất Khiếu Thông Linh Đan thì cảnh giới chỉ tăng lên một tăng rồi chững lại, trò thấy dược hiệu... hình như hết rồi ạ!"
"Trò cũng vậy, trò cũng vậy!"
"Trò cũng thấy vậy!"
Hiên Viên Giá và Hoàng Vô Cực đang đứng một bên cũng vội giải thích.
Dược hiệu... hình như hết rồi?
Đùa gì thế!
Thất Khiếu Thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3554686/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.