"Cha, nương, cứu con, cứu con với! Con không muốn chết, con không muốn chết! Con muốn ăn sủi cảo mẹ làm, muốn nhìn tỷ tỷ làm tân nương..."
Tiếng hét nghe mà xé lòng làm Mục Vỹ suýt thì rách màng nhĩ.
Đương nhiên hẳn biết đây không phải tiếng thét của bản thân Tiêu Khánh Dư mà là thánh thú kia đang quấy phá.
"Ồ, cũng tài đấy!"
Bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng thật ra hẳn đã lo sốt vó lên rồi.
Mục Vỹ biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng Tiêu Chiến Thiên lại không.
Chọc cho lão cáo già kia tức điên lên thì không biết chuyện kinh thiên động địa nào sẽ xảy ra nữa, món địa khí hỏng này chưa chắc đã chịu được.
“Thứ gian trá nhà ngươi chỉ là hạng tép riu so với ông đây!"
Thấy thánh thú kia bày trò, Mục Vỹ nổi giận.
Chung quy con thánh thú này đang trong trạng thái linh hồn, sợ cái gì nhất? Đương nhiên là lực linh hồn, một lực linh hồn mạnh mẽ.
Ban đầu, nhờ có lực linh hồn trong Tru Tiên Đồ cũng như khả năng khống chế lực linh hồn của nó, Mục Vỹ mới có thể sống sót trong lò luyện Thông Tiên.
Lần này, hãn vẫn phải dựa vào Tru Tiên Đồ thôi.
Hết cách rồi, hắn không còn là Tiên Vương nữa.
"Mở!"
Mục Vỹ thầm hét trong lòng, dẫn dắt lực linh hồn trong lò luyện Thông Tiên từ từ chảy vào Tru Tiên Đồ. Đúng như dự đoán, Tru Tiên Đồ đã mở.
Lực hút dữ dội lan rộng với tốc độ chóng mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3552093/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.