Đây không đơn thuần chỉ là lực linh hồn, mà còn là lực linh hồn của thánh thú!
Trên thế gian này, thú được chia làm yêu thú, linh thú, thiên linh thú và thánh thú. Yêu thú có thể sánh bằng võ giả cảnh giới thân xác, linh thú thì ngang ngửa võ giả cảnh giới Linh Huyệt.
Thiên linh thú là thú đã phát triển trí khôn, không phân cao thấp với võ giả cảnh giới Thông Thần.
Còn thánh thú thì thông minh như võ giả loài người, thực lực mạnh hơn võ giả cảnh giới Thông Thần gấp trăm lần. Sau khi chết, hồn phách của nó không mất đi mà phải diệt cả linh hồn mới xem như chết hoàn toàn.
Không ngờ trong cơ thế Tiêu Khánh Dư ẩn chứa linh hồn của một thánh thú!
Chuyện này đã nằm ngoài dự đoán của Mục Vỹ.
Hắn luôn nghĩ rằng Tiêu Khánh Dư cũng bất ngờ thức tỉnh lực linh hồn vì nguyên nhân đặc biệt nào đó như mình.
Nhờ có Tru Tiên Đồ, hắn mới chịu được sự áp bức đến từ lực linh hồn, Tiêu Khánh Dư không có nó nên trí thông minh mới dừng lại ở 8, 9 tuổi.
Nào ngờ, trong cơ thể cậu ấy lại có một thánh thú đang ẩn nấp!
Đối với hắn ở kiếp trước, thánh thú chỉ như giun dế.
Nhưng giờ đây, giun dế là hẳn!
Chẳng qua trong lòng đúng là có rúng động, bề ngoài Mục Vỹ vẫn làm ra vẻ ngang ngạnh.
“Hừ! Một con châu chấu thôi mà cũng đòi tự. xưng là bản tôn?", Mục Vỹ cười khẩy: "Thánh thú có. mười cấp bậc, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3552092/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.